"Nếu ngươi không đạt được, thì ở lại học phú này cũng không có tác dụng gì hết”
Cường quyền áp bức, không thể không tiếp nhận
"Cảm ơn các vị trưởng lão đã chỉ đãn!"
Lâm Dạ nằm chặt tay hình nằm đấm rồi chậm rãi thả ra, cúi đầu về phía các vị trưởng lão, rồi quay ngươi ra khỏi đại điện
Hai người vừa đi ra khỏi đại điện, Lâm Lâm bất mãn: 'Lâm Dạ ca ca, những lão già kia không phải người tốt lành gì, bọn họ đang ức hiếp huynh đấy."
"Tại sao huynh lại đồng ý với bọn họ?"
Lâm Dạ bất đắc dĩ cười: "Những lão già đó là những người có quyền lực tối cao ở bên ngoài học phủ Ngân Nguyệt!"
"Nếu ta không đồng ý, sợ là đến cả sát hạch cũng không thể nào tham gia được”
“Nhưng, ta cũng sẽ không để cho bọn chúng coi ta như một vũ khí đế dùng đâu!”
"Đám lão già kia, nếu muốn bảo ta làm việc, thì ta xảy ra chuyện gì, cũng phải khiến bọn họ đau đầu thôi! !"
Chuyện mà Vương Hải Long nhắc đến, chỉ e là không đơn giản như vậy đâu.
"Như vậy... "
Lâm Lâm cái hiểu cái không, nhẹ nhàng gật đầu
Lúc này, Lâm Dạ đã ý thức được một cách sâu sắc, không có thực lực, thì sẽ bị áp bức!
Cho dù là học phủ Ngân Nguyệt, cũng vậy!
Hần bình tĩnh lại, trở về dọc quảng trường, dặn dò: 'Lâm Lâm, muội đợi ta ở đây, đừng đi lung tung nhé”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
"Đợi sát hạch xong ta sẽ đến đón muội” "Ừm, Lâm Dạ ca ca yên tâm đi đi."
Lâm Lâm ngoan ngoãn đồng ý, Lâm Dạ quay người trở về quảng trường.
Lúc này, trên quảng trường mọi người đã yên tĩnh, đến cả đám công tử bột cũng không dám ồn ào.
Trước đám người đó, có một thanh niên mặc hắc bào, sắc mặt nghiêm nghị đứng ở đó.
Phía sau hẳn truyền đến một tiếng chuông trầm lặng. Chiếc chuông cố vang lên chín tiếng, vang vọng trầm tĩnh!
Thanh niên mặc hắc bào kia lập tức cao giọng nói: "Thời gian báo danh đã đến, người chưa tới, tất cả sẽ bị hủy tư cách!"
Những người trong đó bỗng nháo nhác hết lên, không ít người ngó nghiêng nhìn bốn phía, tìm kiếm bạn bè.
Hai mắt Diệp Thanh Vân sáng lên, quay đầu hỏi: "Lâm Dạ trở về chưa?"
Người bên cạnh hẳn cũng nhìn xung quanh một lượt, vui vẻ nói: "Diệp nhị thiếu gia, Tên họ Lâm này không biết đi đầu mà giờ vẫn chưa về!"
"Tên ranh này đúng là ngu ngốc, thế mà lại tự cắt đoạn tiền đô! Hắn sắp bị xóa tên rồi!"
Diệp Thanh Vân lạnh lùng cười một tiếng, giơ tay cao giọng quát: "Liễu chấp sự, có người tên là Lâm Dạ còn chưa tới!"
Lâm Dạ nghe tiếng, quay đầu nhìn về phía Diệp Thanh Vân bắng ánh mắt lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!