Mọi người do dự một lát, nghiến răng đặt chân thềm đá, dốc toàn lực leo lên.
"Đúng là một đám phế vật, không có sự chuẩn bị gì hết vậy?"
Khóe miệng Diệp Thanh Vân bỗng nở nụ cười đắc ý: "Ta đã sớm nghe biểu ca nói qua, con đường anh hùng này rất khó."
"Nhưng, cha đã đưa ra một cách để đối phó nó..." Hảẳn ngạo nghề nhấc chân, bước lên bậc thang đá xanh.
Ẩm!
Một ầm vang lên, bụi đất bên trên bậc đá xanh bay tứ tung, như thể có thứ gì đó đã va đập vào vậy.
Giày của Diệp Thanh Vân lóe lên ánh sáng, phía dưới tạo. thành một trận phù, nâng đỡ hắn một cách rất dễ dàng.
Hản chỉ cần nhún vai một cái, không cần phải cố hết sức lực như những người bên ngoài.
Diệp Thanh Vân cười lớn, nhanh chân bước về phía trước
"Đăng Thiên Bảo Giày sao? Đây không phải là báu vật của. Diệp gia à, nghe nói đó là một linh khí đó!"
"Thật ngưỡng mộ Diệp công tử, xuất thân từ đại gia tộc. khó khác!"
"Tên này dùng linh khí, không phải là gian lận sao?”
Lâm Dạ nhíu mày nhìn chằm chằm vào lóng lưng Diệp Thanh Vân.
Cơ Vân tiêu trầm giọng nói: "Diệp Thanh Vân dùng linh khí, chẳng lẽ không cảm thấy tội lỗi với các tiền bối đời trước sao?"
"Hắn vì đoạt giải quán quân mà không từ thủ đoạn, đây chính là gian lận."
"Ta sẽ không để cho hắn thắng một cách dễ dàng như vậy được, Lâm huynh, ta đi trước một bước đây!"
Nói xong, hắn ta dùng tốc độ không kém gì Diệp Thanh Vân, leo về phía đỉnh núi.
"Cơ Vân Tiêu có chút bản lĩnh đấy... Nhưng ta cũng không kém gì so với các ngươi đâu.!"
"Con đường anh hùng này, ta chắc chắn sẽ đạt được vị trí thứ nhất!"
Trong mắt Lâm Dạ tràn đầy vẻ kiên định, nhanh chân bước vào thềm đá.
Ầm!
Khi đạp vào thềm đá, Lâm Dạ cảm giác được đầu vai nặng kinh khủng!
"Lực mạnh thật đấy, e là nặng ngàn cân mất!"
Lâm Dạ hít sâu một hơi, dựa vào lực của cả cơ thể, bước lên bậc thứ hai.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Ầm!
Lại là một tiếng vang nhỏ, kích động khiến bụi bay lên!
Lâm Dạ từng trải qua tu luyện điện Huyền Trọng, cảm giác đi trên mặt đất băng phẳng với trọng lực gấp mười lần bình
thường.
Trọng lực gấp hai mươi lần, cũng chỉ hơi khó khăn chút thôi!
Lâm Dạ thở một hơi thật dài, di chuyển như thỏ chạy, nhanh chân sải bước về phía đỉnh núi.
Trên đường núi, đại đa số mọi người đều cúi người về phía trước, có người không chịu nổi thậm chí dùng cả tay chân leo
lên trên.
Chỉ có Lâm Dạ, Cơ Vân Tiêu, Diệp Thanh Vân ba người bước đi một cách nhanh chóng, như thể là chạy về phía trước.
Ba người này, vô cùng xuất sắc.
Sau một nén nhang, Lâm Dạ thở hổn hển, ngẩng đầu nhìn lên.
Cơ Vân Tiêu đã ở trước hắn mấy chục bậc thang, tốc độ tương đương với hắn..
Nhưng bóng người của Diệp Thanh Vân đã biến mất ở tít xa từ lâu rồi.
"Tốc độ của Diệp Thanh Vân nhanh quá, chỉ dùng Kim Bằng Lăng Vân Thuật là chưa đủ,.. Cứ tiếp tục như vậy, không phải là cách hay!"
Muốn thẳng hẳn, nhất định phải dùng Bất Hủ Bôn Lôi Thể!
Cơ thể Lâm Dạ rung như thể điện giật, cả người truyền đến tiếng rắc räc!
Một dòng điện màu tím chạy khắp cơ thể, Lâm Dạ lập tức cảm thấy đầu vai thả lỏng, nhẹ nhõm hơn gấp mấy lần!
Thân hình Lâm Dạ như một tia sét màu tím, nhanh như chớp, lao qua Cơ Vân Tiêu ở bên cạnh.
"Cơ huynh, ta đi trước một bước đây!"
Cơ thể hắn không ngừng chuyển động, tiếp tục chạy như điên về phía đỉnh núi!
Cơ Vân Tiêu nghe thấy tiếng ngẩng đầu nhìn lên : "Đoán thể võ giả sao? Thế mà lại có thân pháp như vậy, thú vị đấy!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!