A——"
Diệp Thanh Vân hét thảm một tiếng, bay rớt ra ngoài, rơi xuống đất.
"Lâm Dạ, ngươi dám đánh ta sao? !" "Tên súc sinh, ông đây sẽ giết mày!"
Diệp Thanh Vân lảo đảo bò lên, lau đi vết máu trên mặt, khí thế tăng lên, bước về phía trước lao về phía Lâm Dại
Lâm Dạ cười lạnh lùng một tiếng, lá bùa trong lòng bàn tay lóe sáng lên, hắn cầm Huyết Vân Sát Kiếm.
Đây là Diệp Thanh Vân chính mình muốn chết, đừng trách Lâm Dạ lại tàn nhẫn như vậy.
"Dừng tay!"
Liễu Thành. Âm lập tức cao quát một tiếng, nghiêng mình đi đến trước người Diệp Thanh Vân.
"Nơi này là học phủ Ngân Nguyệt, không được phép đánh nhau riêng tư! Nếu vi phạm quy tắc của học phủ, đến thúc phụ ngươi cũng không cứu được ngươi đâu!!"
"Tôi không quan tâm!"
Diệp Thanh Vân tức giận, dữ tợn nói: "Ta nhất định phải giết họ tên súc sinh họ Lâm kial”
"Liễu Thành Âm, ngươi mau tránh ra! Nếu không, ta cũng sẽ giết ngươi!"
Liễu Thành Âm cau mày, cũng không dám tiến, cũng không thể lui lại.
Trên mặt mọi người tràn đầy sự hưng phấn, bàn tàn.
"Thật sự sắp đánh nhau rồi! Đến Liễu chấp sự cũng ngăn không nổi!"
"He he, Diệp huynh là người của Diệp gia, phía sau hắn là toàn bộ Diệp gia, chấp sự là cái thá gì chứ!"
"Tiểu tử Lâm Dạ đụng nhầm người rồi, không chết thì cũng phải bị lột dat"
Không ai coi trọng Lâm Dạ, thậm chí có người còn đợi hắn đổ máu ngay tại chỗ.
"Diệp Thanh Vân, ngươi tránh ra." Trân Diệp tách ra đám người, ngẩng đầu bước tới.
Diệp Thanh Vân hai mắt đỏ thẫm, hung hăng nói: "Trần Diệp, ngươi bớt lo chuyện người khác đi!"
"Ta hôm nay nhất định phải làm thịt hắn!" Ánh mắt Trần Diệp lóe lên một tia sáng rồi lại biến mất, giọng lạnh lùng nói: "Diệp Thanh Vân, nói chuyện chú ý đến lời nói một chút!"
"Đến cả đường ca Diệp Thần của ngươi, cũng không dám nói chuyện như vậy với ta đâul!"
Diệp Thần sao?
Cơ thể Diệp Thanh Vân khẽ run lên, trong mắt lộ ra sợ vẻ sợ hãi.
Ánh sáng đỏ lóe sáng sau lưng Trần Diệp, là tiếng gầm của Xích Viêm Liệt Không Sư, ánh mắt hung hăng tiếp cận
Diệp Thanh Vân.
Khí thế trên người Trần Diệp lại càng mạnh mẽ hơn, mạnh hơn gấp đôi khí thế của Diệp Thanh Vân!
"Ta, ta nghe ngươi chính là..."
Diệp Thanh Vân lảo đảo lui lại hai bước, khúm núm đáp lại, không dám kêu gào.
Lâm Dạ thầm nghĩ: "Tên Trần Diệp này có chút bản lĩnh đấy, thực lực ít nhất cũng là Khí Hải Cảnh Tam Trọng Thiên!"
"Ngươi chính là Lâm Dạ?”
Trần Diệp quay đầu, bình tĩnh dò xét thiếu niên trước mặt.
Lâm Dạ đáp: "Ngươi biết ta sao?"
Trần Diệp mỉm cười nói: "Loại nhà quê như ngươi, sao ta biết ngươi được?"
“Chẳng qua vừa rồi ngươi nói năng lỗ mãng, dù thật hay giả, cũng động đến tai"
"Bây giờ, ta muốn tự tay trừng trị ngươi!"
Lời nói thật bá đạo!
Bất luận thật hay giả, đều muốn ra tay sao?
Lâm Dạ nhíu mày lạnh lùng cười: "Con cháu thế gia vọng tộc của thành Thiên Dự các ngươi, đều lộng hành ngang
ngược, không biết đạo lý như vậy sao?"
Trần Diệp không những không giận mà còn cười: "Người như ngươi mà cũng muốn nói đạo lý với ta á?"
"Thôi được, ta sẽ nói đạo lý với ngươi."
"Dựa theo đạo lý của Trần gia ta, bây giờ ngươi hãy quỳ xuống dập đầu nhận sai, thì ta sẽ tha cho ngươi."
Vừa nói, khí tức trên người hắn bỗng tăng vọt.
Một luồng sức mạnh khổng lồ trong nháy mắt đã áp chế trên người Lâm Dại
Cơ thể Lâm Dạ run lên, giọng lạnh lùng nói: "Ngươi đang nói đạo lý nhảm nhí gì thế?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!