"Nếu ngươi thua, thì phải nhận phạt, quỳ xuống xin lỗi ta!"
Ánh mắt Lâm Dạ lóe lên, cười nói: "Được, nói lời phải giữ lấy lời!"
"Nếu ta thua, sẽ quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với ngươi! Nếu ngươi thua, cũng phải dập đầu nhận lỗi!"
Trần Diệp khoanh tay, mỉm cười nói: "Ta làm sao có thể thua được?"
"Thôi thôi, nên là ngươi mới đúng, mau bắt đầu đi!" Cuộc cá độ đã được lên kèo!
Vẻ mặt của mọi người đều rất bất ngờ, nhìn Lâm Dạ như một kẻ điên.
"Lâm Dạ này điên rồi, vậy mà lại dám khoác loác như thế?"
Liễu Thành m cũng cau mày, thấp giọng nói: "Lâm Dạ, không được thì đừng phô trương."
"Ta giúp ngươi nói tốt vài câu, thì việc này có thể chuyện nhỏ hóa không..."
"Không cần!"
Lâm Dạ khoát tay cắt ngang hắn, nhanh chân đi thẳng về phía trước: " Ta nói thắng hắn, là nhất định sẽ thắng hắn!"
Liễu Thành m sửng sốt, lắc đầu cười gượng.
Cơ Vân Tiêu bình tĩnh cười nói: "Liễu chấp sự, ta tin Lâm huynh có thể làm được."
Ánh mắt của mọi người nhìn theo Lâm Dạ, đáp xuống bục cao.
Lâm Dạ sắc mặt lạnh lùng, đứng ở giữa chín cột đá, cất cao giọng nói: "Các vị chấp sự, có thể bắt đầu rồi I"
"Ta cũng không cần bắt đầu từ đầu, trực tiếp bắt đầu sát hạch từ cột đá thứ sáu!"
Mọi người lại ô lên một lần nữa.
"Tiểu tử này khẩu khí lớn thật, không sợ thua saol" Âm thanh hò reo dưới đài.
Sắc mặt Lâm Dạ như thường, ngoảnh mặt làm ngơ.
Trân Diệp xoay xoay cổ, lạnh lùng cười nói: "Tiểu tử, ngươi lớn tiếng như vậy, ta xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì!"
"Đừng nói ngươi có thể vượt qua ta, cho dù ngươi có thể kiên trì đến cột đá thứ tam, thì ta cũng coi như ngươi đã thắng rồi!"
Lâm Dạ thản nhiên nói: "Không cần! Ta đã nói vượt qua ngươi, thì tất nhiên sẽ vượt qua ngươi!"
"Sát hạch bắt đầu!"
Chấp sự hét lớn một tiếng, sáu cây cột hắc thạch bắt đầu rung chuyển.
Sáu bóng Hắc Dực Thôn Hồn Mãng, gào thét lao ral
"Chiến tướng cấp Tam Phẩm Võ Hồn, Thanh Mâu Bạch HổI"
Cơ thể Lâm Dạ chuyển động, ánh sáng sau lưng lóe lên, một cái bóng cao lớn dần ngưng tụ!
Thanh Mâu Bạch Hổ Võ Hồn giương cánh xoay quanh một vòng, ngửa mặt lên trời gầm rút!
Sức mạnh linh hồn khổng lồ ngưng tụ thành một cơn gió mạnh, bao phủ toàn trường!
Đám người như vỡ tổ, tiếng hò hét to hết đợt này đến đợt khác!
"Lại là chiến tướng cấp tam phẩm Võ Hồn, cũng không kém gì với Trần Diệp!"
"Đâu chỉ có vậy, các ngươi nhìn Võ Hồn của hắn đi, còn có hồn khí, đây chính là bảo vật cực kỳ hi hữu đấy!"
"Lâm Dạ này rốt cuộc là có lai lịch gì, mà lại có thiên phú cao như vậy chứ?"
Đồng tử của Trần Diệp bỗng nhiên co vào, trầm giọng nói: "Không ngờ, tiểu tử này lại còn có hồn khí đó?"
"Chẳng trách, khẩu khí của hắn lớn như thế, hóa ra là dựa vào bảo vật quý hiếm này à!"
Sắc mặt của Liễu Thành _m và các chấp sự vô cùng kinh ngạc, không khỏi khen ngợi
Hai mắt Cơ Vân Tiêu bừng sáng, khóe miệng nở nụ cười mừng rỡ: "Trong học phủ này, đúng là thú vị thật đấy..."
Trên bục cao, một bầu không khí nghiêm nghị đang diễn ra.
"Grừ —— "
Thanh Mâu Bạch Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, hai cánh giương cao, bay nhào về phía bóng của sau con Hắc Dực Phệ Hồn Mãng Xài
Vút! Vút! Vút!
Những móng vuốt hổ sắc bén vồ tứ tung, đôi cánh và sấm sét quét ngang, chém vào bóng con Phệ Hồn Mãng và đầy lùi nó đi I
"GrừI Grừ —— "
Phệ Hồn Mãng bị đánh liên tục, gào thét không dám lên trước.
Một tiếng nổ vang, cột đá hắc thạch thứ bảy chuyển động, bóng Phệ Hồn Mãng thứ bảy lao ra, gia nhập cuộc chiến!
Phệ Hồn Mãng bay nhào đến sau lưng Thanh Mâu Bạch Hổ, há miệng căn một phát!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!