"Cậu chủ đi thong thả."
Dù thế nào đi chăng nữa thì chú Thất và mấy người làm ở nhà họ Tô vẫn phải biểu hiện cung kính với Lâm Thiên Sinh.
Lâm Thiên Sinh sải bước rời đi, không nói một lời mà chỉ vẫy tay ra hiệu chẳng thèm ngoảnh đầu lại.
"Tiên thiên đạo thể, thật thú vị. Nếu có cơ hội sẽ cho cô đến Tiên Giới, chắc chẳn có thể trở thành đại khí." Rời khỏi mấy người Tô Khả Hân, Lâm Thiên Sinh bắt đầu nhỏ giọng. lầm bầm.
Dù đồ đệ tông môn của anh ở Tiên Giới, mấy ngàn năm qua cũng chưa từng có một tiên thiên đạo thể.
Nghĩ đến đây, Lâm Thiên Sinh ngước mắt lên: “Không biết bây giờ các người đang sống như thế nào."
Đi mãi, điện thoại trong túi quần bỗng vang lên. Lâm Thiên Sinh thu hồi mạch suy nghĩ, lấy điện thoại ra. Không ngờ người gọi đến lại là Lăng Vi Vi.
Khá lắm, cô gái này thật sự không biết xấu hổ. Vừa mới xảy ra chuyện như thế, sóng gió còn chưa kịp lắng xuống đã có tâm trạng gọi điện cho mình rồi.
Lâm Thiên Sinh rất tò mò nên bắt máy ngay: “A lô."
Đầu dây bên kia Lăng Vi Vi nói: “Ngài Lâm, chuyện chúng †a đã nói trước đó, anh đã suy nghĩ đến đâu rồi?"
Sắc mặt của Lâm Thiên Sinh bỗng trở nên không còn gì để nói. Đã như vậy rồi mà cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định.
Sau đó anh lên tiếng: “Tôi đã xem hết ảnh nude của cô rồi. Nói thật, vóc dáng của cô kém xa vợ tôi, hơn nữa cô không có lông. Cho nên tôi sẽ không ly hôn với vợ của tôi, tiện thể nhäc nhở cô một câu, tốt nhất là cô nên có chừng mực, bằng không sẽ chết không có chỗ chôn."
Câu nói cuối cùng, giọng điệu của Lâm Thiên Sinh đã trở nên cực kỳ lạnh lếo, thậm chí Lăng Vi Vi ở đầu dây bên kia cũng cảm nhận được một luồng hơi thở chết chóc vô tận đang đến gần. Có điều câu nói này đã hoàn toàn chọc giận cô †a.
Nếu đã như vậy, cô ta cũng không giả vờ giả vịt nữa, mà dứt khoát ngả bài ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!