Nhưng trong giây tiếp theo, vị Pháp Tướng này bắt đầu hóa thành những tia sáng vàng và nhanh chóng tiêu tan.
Tô Nhiên chật vật đuổi theo ánh sáng vàng đang bay đi với tốc độ chóng mặt, như thể cô sẽ đánh mất thứ gì đó quan trọng sau khi ánh sáng vàng biến mất.
"Không ~"
Tô Nhiên từ trong mộng tỉnh lại, phát ra một tiếng hét đau lòng, sau đó đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.
Nhìn mọi thứ quen thuộc trước mắt, cô thở hồng hộc, vẻ mặt ngơ ngác, rõ ràng đây lại là một giấc mơ kỳ quái khác.
"Phù~ Hóa ra là một cơn ác mộng."
Tô Nhiên phục hồi tinh thần lại, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng không biết tại sao, cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều sau khi biết rằng đây là một giấc mơ.
Giống như mất đi thứ gì đó rồi tìm lại được.
Sau đó cô nhìn chung quanh, phát hiện Lâm Thiên Sinh đã không còn ở bên gối nữa.
"Hú hét cái gì đấy?" Lúc này, Lâm Thiên Sinh vừa đánh răng vừa đi vào phòng.
Khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Thiên Sinh xuất hiện, tâm trạng nặng nề của Tô Nhiên bỗng nhiên trở nên vui vẻ.
Sau đó cô đứng dậy và nói: "Tôi gặp ác mộng."
Lâm Thiên Sinh nghe được lời này, trợn mắt nhìn Tô Nhiên, thản nhiên nói "bị bệnh à" rồi quay người rời đi.
Lâm Thiên Sinh vừa rời đi, Tô Khả Hân đã lao vào hét lên: "Chị! Chị!"
"Tuyệt vời! Em đã thành công rồi!" "Em đã đột phá rồi, hahahal"
Cô gái nhỏ nhào vào trong ngực Tô Nhiên, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng chưa từng có.
Tô Nhiên có chút kinh ngạc hỏi: "Em thành công cái gì?”
Tô Khả Hân ngước đôi mắt gấu trúc lên, cười nói: "Em đột phá đến cấp chín rồi, ha hal"
Nói xong, cô ấy nhìn khắp các ngóc ngách trong phòng: “Anh rể của em đâu? Anh rể của em đâu?"
Tô Nhiên nói: "Vừa rồi anh ấy còn ở đây, hiện tại chắc là xuống lầu rồi."
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Tô Khả Hân đột nhiên đứng dậy khỏi vòng tay của Tô Nhiên và hào hứng nói: "Em phải báo tin này cho anh rể. Em đã đột phá sáu tiểu cảnh giới trong một đêm, phải cho anh ấy biết Tô Khả Hân em là một kỳ tài luyện võ”
"Không! Phải là tư chất đại đế!"
"Ha ha! Tô Khả Hân em có tư chất của một đại đế, ha ha hai"
Tô Khả Hân chạy xuống lầu vừa cười vừa la như điên.
Tô Nhiên bị bỏ lại một mình, ngồi trên giường với vẻ mặt khó hiểu.
Một lúc sau, cô thấp giọng lẩm bẩm: "Xong rồi, tình trạng của em gái thế này, chắc không phải là tẩu hỏa nhập ma trong truyền thuyết đấy chứ!"
Nghĩ đến đây, Tô Nhiên cảm thấy rất lo lắng, nhanh chóng đứng dậy mặc nội y vào, sau đó mặc bộ đồ ngủ vội vã xuống lầu kiểm tra.
"Tư chất đại đế?" "Vẫn còn sớm lắm, nếu ngày mai em còn không thể ngưng xuất Khí Hải, không thể tiến đến Trúc Cơ thì sau này ra
ngoài đừng nói là em vợ của Lâm Thiên Sinh này.”
Tô Nhiên đi xuống lầu, tình cờ nghe Lâm Thiên Sinh nói như vậy với Tô Khả Hân.
Nghe xong lời này, Tô Khả Hân vốn đang cực kỳ kích động lập tức bối rối nói: "Ồ, em biết rồi, anh rể."
Lâm Thiên Sinh đang ngồi trên sô pha lại nói: "Được rồi, em đi nghỉ ngơi đi. Xét theo tinh thần lực của em, em nhất định đã luyện tập cả đêm không chợp mắt."
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!