Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục - Bạch Vu Quân - Gia Kì

"Anh xem anh đã làm gì thằng bé này bây giờ nó không chịu nghe lời tôi một chút nào để con cho anh dạy có mà thành hư hỏng". 

Vu Quân đơ người hắn vội vàng biện minh. 

"Con nó muốn vậy thì em cứ chiều theo ý nó đi chỉ là một chuyện nhỏ thôi mà". 

Gia Kì lắc đầu mệt mỏi đi vào trong phòng tắm thay đồ, cô đi ra ngoài đã thấy hắn nằm ôm Tiểu Ân vào lòng vuốt ve lưng cho Tiểu Ân dễ ngủ, Gia Kì không biết mình nên làm gì giữ sự thể hiện tình cảm của hai cha con họ cô đã bị cho ra rìa, Tiểu Ân đã chìm vào giấc ngủ Gia Kì đi đến bên mép giường ngồi nói chuyện với Vu Quân. 

"Tôi đã về đây sống cùng anh vì vậy anh phải thực hiện lời hứa của chính mình hãy buông tha cho Lâm Nghiệm thả anh ấy ra". 

Vu Quân hờ hững nói. 

" Thật ra anh đã để anh ấy đi từ lúc ở sân bay rồi vì chỉ muốn hù doạ em một chút nên mới nói vậy thôi ". 

Gia Kì tức giận nhìn hắn đến mở to mắt cô không ngờ hắn lại thủ đoạn như vậy với mình, Gia Kì lập tức đẩy mạnh chân hắn ra nói. 

" Đi về phòng mình mà ngủ Tiểu Ân đã ngủ rồi". 

Hắn dường như bỏ những lời nói của cô ở ngoài tại cứ vậy mà ôm Tiểu Ân nằm ngủ một cách ngon lành, Gia Kì bất lực nhìn hắn rồi cô cũng nằm xuống bên cạnh Tiểu Ân chìm vào giấc ngủ. 

Ngủ một giấc đến sáng Gia Kì cảm thấy vô cùng khoẻ khoắn thoải mái tối qua cô không bị Tiểu Ân làm cho thức giấc nên ngủ rất ngon cô từ từ mở mắt phát hiện dưới bụng mình có thứ gì đó nặng nặng Gia Kì bất giác nhìn xuống là cánh tay của Vu Quân hắn nằm ôm sát lấy Gia Kì ngủ rất ngon lành, còn Tiểu Ân ở đâu cũng không thấy nữa Gia Kì vội vàng ngồi dậy đẩy hắn ra đầy phũ phàng khiến cho Vu Quân thức giấc Gia Kì quay sang hỏi hẳn. 

"Tiểu Ân đâu sao anh dám lợi dụng ôm tôi vậy hả ?" 

Vu Quân nói với giọng ngáy ngủ. 

"Tiểu Ân đã dậy từ sáng sớm rồi thằng bé rất nghe lời đi ra vườn chơi với bà Dung rồi thấy em ngủ say quá nó cũng ngoan ngoãn không quấy khóc". 

Gia Kì vội rời khỏi giường chạy xuống nhà cô phải nhìn thấy Tiểu Ân thì mới yên tâm đúng thật là thằng bé đang chạy cười tít cả mắt nô đùa với cái cô giúp việc khung cảnh vô cùng bình yên Gia Kì lúc này mới yên tâm đi lên phòng thay đồ. 

Mấy ngày nay tình trạng của bà Hạnh Nghi đã chuyển biến rất tốt bà đã khoẻ lại hồi phục rất nhanh, Tiểu Ân ngày nào cũng được Gia Kì dắt đến thăm bà thằng bé rất ngoan ngoãn nghe lời được bà nội và ông nội rất mực cưng chiều, hai vợ chồng Vu Hạo cũng thường xuyên đến chăm sóc cho bà, hôm nay là ngày mẹ chồng cô xuất viện mọi thứ tồi tệ đã dần tan biến suốt thời gian qua. 

Hôm nay Gia Kì đến sân bay để tiễn Lâm Nghiêm quay trở về Mỹ hai người tuy không đủ duyên nợ để ở bên cạnh nhau nhưng cô vẫn rất tôn trọng mối quan hệ của hai người, Lâm Nghiêm nhìn Gia Kì bằng đôi mắt trìu mến rồi đi đến ôm cô vào lòng nói. 

"Em phải thật hạnh phúc đấy". 

Gia Kì cũng đáp lại cái ôm của anh có vuốt ve lưng anh nói. 

"Anh cũng vậy, em đã nợ gia đình anh quá nhiều em thật sự xin lỗi anh". 

"Em không có lỗi gì hết có trách thì trách duyên trời không cho chúng ta đi chung con đường". 

Cô đã bắt đầu nghẹn ngào từ trước đến nay cô chưa bao giờ được ai đối xử nhẹ nhàng yêu thương như Lâm Nghiêm nhưng tại sao cô lại không thể nào yêu anh được, luôn có một bức tường vô hình nào đó luôn ngăn cách hai người họ không thể nào tả được, sao một hồi lưu luyến bịn rịn hai người cũng chia tay nhau cô nhìn theo bóng lưng Lâm Nghiệm đi xa khuất dần trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả nước mắt cứ thế rơi xuống không biết cô khóc vì anh hay là cô cảm thấy vô cùng tội lỗi với tình cảm anh giành cho mình tâm trí cô rối bời. 

Gia Kì quay trở lại công ty làm việc đến chiều cô có hẹn với Tiểu Minh đi ăn cô chia lịch trình cho Tiểu Ân ngoài giờ đi học ra thì một hôm thằng bé sẽ ở bên ông bà ngoại một hôm sẽ ở với ông bà nội, thằng bé được hai phía ông bà yêu thương chiều chuộng hết mực để cho Gia Kì yên tâm tập trung toàn bộ cho công việc cô như người đẻ thuê. 

Tiểu Minh và Gia Kì đi đến một nhà hàng để ăn cơm cô thấy Gia Kì là đến than vãn 

"Tớ đã quá mệt mỏi với việc chăm con rồi chắc phải đình công đi đâu đó để xả stress cậu thấy ý kiến này thế nào". 

Gia Kì gật đầu đầu đồng tình. 

" Được đấy chắt tớ cũng phải nghĩ làm vài ngày để đi với cậu, còn về phần Tiểu Ân đã có hai bên ông bà chăm sóc có khi nó không thèm tớ nữa đấy". 

Tiểu Minh buồn chán nói. 

" Cậu sướng thật đấy còn tớ phải vừa bản đồ vừa chăm sóc tiểu bảo bối của mình ba mẹ của Phi Ưng thì ở quá xa còn ba mẹ mình thì cũng có công việc riêng nên không thể giữ con của mình". 

Gia Kì lên tiếng đề nghị. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận