Vụ Quân đưa tay hất những thứ trên bàn làm việc xuống đất, rồi đặt Gia Kì ngồi lên đó nhưng đôi môi của hắn không ngừng chiếm lấy môi cô hôn sâu , đồ ngủ của Gia Kì đã bị Vu Quân lột sạch cơ thể trần trụi căn bóng mềm mại lộ ra trước mặt hắn, Vụ Quân điên cuồng cúi đầu xuống cắn mút đôi gò bồng mềm mại, Gia Kì không ngừng rên rỉ đưa tay luồn qua những sợi tóc đen mượt của hắn.
Vụ Quân như phát điện trước cơ thể mềm mại của cô, hắn đưa tay cởi cúc áo của mình ra lộ ra cơ bắp rắn chắc, Gia Kì đưa tay sờ lên cơ thể hoàn mĩ đó, khiến hắn rên lên một tiếng rồi tiếp tục chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, nơi đó của cả hai người đã ẩm ướt khó chịu, Vụ Quân đã cởi luôn chiếc quần cuối cùng ra đưa vật đó xâm nhập vào cơ thể Gia Kì.
Từng đợi nhấp nhô nhịp nhàng, khiến cho Gia Kì rên rỉ không ngừng, hắn đưa miệng cắn nhẹ vào vành tai cô giọng khàn đục đầy dục vọng nói
" Gọi anh là Quân "
Gia Kì thở dốc miệng phát ra âm thanh quyến rũ
"Quân......um um"
Vu Quân không kiềm chế được trước tiểu yêu tinh quyến rũ này càng ra sức xâm nhập, Gia Kì bị hắn thúc vào sâu tận sâu bên trong, như lên tận chín tần
mây, hắn quá mạnh mẽ hết lần này đến lần khác khiến cho cô ngất đi vì mệt
mỏi.
Vụ Quân bế Gia kì về phòng lấy khăn lau người mặc đồ lại, ôm cô vào lòng để ngủ, người con gái nằm trong lòng khiến cho hắn cảm thấy bình yên, một phiền muộn đều tan biến.
sáng thức bên dưới nhà đã rộn ràng tiếng nói, Vu Quân và Gia Kì bước xuống đã thấy Thiên Ngọc cười nói vui vẻ với một ai đó ở trong khuôn bếp.
Cô ta nhìn thấy Vu Quân liền mừng rỡ vẫy tay gọi.
" Anh Hai xuống dùng bữa sáng đi, em có một bất ngờ cho anh đây ".
Vu Quân và Gia Kì bước xuống bật thang tiến về phía bàn ăn, hai người đang bước đi bỗng nhiên, Vu Quân đứng khựng lại gương mặt đăm chiêu nhìn về phía khuôn bếp.
Là một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp đang đứng đó, tóc cô buông xoã dài,
mặc trên người một chiếc đần hoa trong vô cùng nữ tính thùy mị, gương mặt rạng ngời ngũ quan sắc bén khiến người ta đắm chìm vào.
Thiên Ngọc chạy đến khoác lấy tay Vụ Quân nói.
" Em đã gặp chị Lệ Mỹ ở Canada, chị ấy đã kể cho em nghe mọi chuyện tại sao chị ấy rời đi, em nghĩ hai người nên hoà giải với nhau, dù gì chị ấy cũng đã quay trở về rồi".
Vụ Quân gương mặt tối sầm lại đôi mắt chỉ còn sự tức giận, hắn hất mạnh tay Thiên Ngọc ra giọng lạnh lùng nói.
"Đưa cô ta ra khỏi đây, nếu không từ nay về sao em đừng đến đây nữa".
Thiên Ngọc thấy Vu Quân nổi giận bắt đầu sợ hãi nói.
" Nhưng mà......
" Thiên Ngọc đủ rồi em".
Lệ Mỹ cắt ngang lời cô ta, rồi quay sang nhìn Vu Quân nói.
"Em biết anh rất giận khi em bỏ đi không một lý do, em thật sự rất xin lỗi, được rồi anh không muốn em ở đây em sẽ đi ".
Nói rồi cô ta quay người bước ra ngoài nước mắt đầm đìa.
Thiên Ngọc thấy Lệ Mỹ bỏ đi tức giận nhìn Gia Kì nói.
"Tất cả là đều tại cô, cô là người đã xen vô giữa anh hai và chị Lệ Mỹ, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cô đâu".
Gia Kì hơi bất ngờ khi bị cô ta nói như vậy, trên mặt cô đầy sự khó hiểu, tại sao họ lại yêu nhau sâu đậm rồi lại hận nhau đến đau lòng như thế, có phải thật cô là người đã xen vào hay chỉ là người thay thế nhất thời mà thôi.
Vụ Quân tức giận quát Thiên Ngọc.
"Em ăn nói với