Chương 426
Lúc Xa Thành Luân biết chuyện thì anh ta đã cười và nói: “Tôi biết hai người này có gian tình mà”
Bạch Hồng Hoa là người không thể chấp nhận sự thật này nhất, cô ta kéo Lâu Yến Vy vào phòng và hỏi: “Cậu thất thân thật rồi sao? Cậu đã vật anh ta…?”
Lâu Yến Vy không dám nhìn thẳng vào Bạch Hồng Hoa, cô †a chột dạ nói: “Chuyện này, chuyện này, lúc đó tớ đã trúng kế của Tân Kiều Lam, uống phải rượu có vấn đề nên mới không khống chế được”
“Tớ tin cậu chết liền, có loại thuốc mạnh nào mà cậu chưa từng thử? Cũng chưa thấy cậu mất kiểm soát bao giờ, trừ khi cậu…
“Lâu Yến Vy, Lâu Yến Vy”
Tiếng Vạn Hoài Bắc từ dưới lầu truyền lên.
Lâu Yến Vy lập tức bụm miệng Bạch Hồng Hoa lại và nói: “Lát nữa sẽ giải thích với cậu, tớ đi tìm gà luộc tính sổ đã”
Đột nhiên chuyện này nổi lên như cồn, Lâu Yến Vy đoán chắc là do Vạn Hoài Bắc gây ra.
Lâu Yến Vy nổi giận đùng đùng đi xuống lầu, cô ta vẫn chưa kịp hỏi tội thì Vạn Hoài Bắc đã tấn công trước: “Mụ Dạ Xoa, có phải cô đã để lộ chuyện không? Bây giờ danh tiếng của tôi đã bị cô hủy hoại mất rồi, không còn mặt mũi gặp ai nữa, cha mẹ tôi biết tôi bị, bị cô…”
Vạn Hoài Bắc tỏ vẻ vô cùng bi thảm, không thể nào mở lời rồi đập tay lên ngực, đau khổ nói: “Bây giờ tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà, bị nói là làm mất mặt tổ tiên, mất đi sự trong sạch.
Mụ Dạ Xoa, cô nói xem, bao giờ thì cưới tôi về nhà đây? Nếu như cô dám không chịu trách nhiệm thì tôi… Thì tôi… Sẽ treo cổ cho xem”
Lâu Yến Vy: Khóc, làm loạn, treo cổ đây hả?
Lâu Yến Vy nghe thấy trên lầu có tiếng động thì biết đã có người đến, cô ta liền kéo Vạn Hoài Bắc và nói: “Ra ngoài rồi nói”
Chuyện của Lâu Yến Vy và Vạn Hoài Bắc cứ như lốc xoáy, đến một cách đột ngột và mãnh liệt.
Hai người họ ra ngoài rất lâu mà không thấy quay lại.
Đến chập tối, Tô Lan Huyên ở trong nhà với các con còn Lục Đồng Quân thì chuẩn bị cho hôn lễ.
Đột nhiên người làm đến thông báo: “Mợ chủ, bên ngoài có người tự xưng là em trai của cô đến”
Em trai của Tô Lan Huyên thì chỉ có Tô Hạo Trần thôi.
Tô Lan Huyên cho người làm trông chừng con trai rồi vội vã xuống lầu.
Trong phòng khách, một tia nắng chiều chiếu vào trong, trải lên nền đất làm nó như đang lấp lánh, trông rất đẹp và cũng rất thật.
Tất cả đều như trong giấc mơ.
Đến cả Tô Hạo Trần đang ngồi trên ghế sô pha cũng khiến Tô Lan Huyên cảm thấy không thật.
“Hạo Trần?”
Tô Lan Huyên khẽ gọi một tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!