"Tiền bối, Đại Diễn Lam Dực kiếm pháp này, được sáng lập từ đời Hải Phách Tông thứ nhất, lưu truyền đến tận bây giờ, nói như thế nào đây nhỉ, thời gian đã trôi qua hai vạn năm rồi... Xin hỏi đại nhân đã bao nhiêu tuổi rồi ạ?"
Từ Phương đương nhiên biết ý của Vụ Bạch An, đây không phải là không tin hắn ta sao?
Vì đồ đệ của mình, nên Từ Phương cũng không giấu diếm, gật đầu nói: "Tuổi của ta, còn vượt qua cả hai vạn năm ấy chứ”
Từ Phương nghe thấy câu này, quả thật là hẳn ta cũng đang nói dối, công pháp này cũng là do hắn luyện ra từ hai ngàn năm trước.
Bịch... Vu Bạch An bị hù xém chút thì quỳ xuống mặt đất.
"Bây giờ ta vô cùng tò mò về Hải Phách Tông của các ngươi, Hải Phách Tông các ngươi có sách quý gì, ghi lại chuyện trước kia không, ta muốn nhìn thấy nó." Từ Phương nói.
"Có có có." Vụ Bạch An liên tục gật đầu. "Ở trong Tàng Thư Các, nếu tiền bối muốn đi xem, thì tôi có thể đưa người đi"
"Vậy làm phiền ngươi rồi."
Vu Bạch An dẫn đường ở phía trước, đi được một hồi, Từ Phương nhìn thấy một tòa nhà hình tháp phía xa xa, toàn bộ tòa tháp hiện lên màu đỏ thãm, và có những tia hào quang màu vàng nhạt, bao phủ khắp xung quanh.
"Tiền bối, đây chính là Tàng Hư Các của Hải Phách Tông bọn ta, thứ đại nhân muốn xem, thì ở tầng cao nhất, ta sẽ dẫn người đi.
Tàng Thư Các tuy là nơi trọng điểm của Hải Phách Tông, đừng nói đến người ngoài, đến cả đệ tử trưởng lão của Hải Phách Tông, cũng không thể đi vào được...
Nhưng... Ai bảo Từ Phương lợi hại chứ, hẳn ta không đánh lại được thì sẽ đi xoa dịu.
Nếu Từ Phương muốn vào Tàng Thư Các, vậy chỉ e là, cho dù Vu Bạch An bà ta có cho Từ Phương vào hay không, thì Từ Phương vẫn có thể đi vào được hết.
Bước vào trong Tàng Thư Các, Từ Phương đi thẳng đến tầng cao nhất.
Dưới sự chỉ dẫn của Vu Bạch An, Từ Phương đã thành công tìm được thứ hẳn muối, liên quan đến ghi chép thành lập Hải Phách Tông hai năm trước.
Có thể nói, ghi chép lịch sử tông môn của Hải Phách 'Tông vô cùng kỹ càng.
Từ hai vạn năm trước, ghi chép lịch sử Hải Phách Tông thành lập đến tận bây giờ, đều ghi chép rất tỉ mỉ, thời gian ghi chép cũng vô cùng kỹ càng, thậm chí còn chuẩn từng ngày từng tháng.
Nhưng, cho dù thế, thì Từ Phương cũng không tìm được một tí thông tin nào liên quan đến đồ đệ của hắn ta cả.
"Ôi, Bạch Liên Tuyết ơi, rốt cuộc ngươi có quan hệ như thế nào với cái tông môn này đây” Từ Phương khế thở dài một hơi.
Gấp sách lại, Từ Phương đứng dậy, có chút thất vọng.
Ngay lúc này, bỗng nhiên, khóe mắt Từ Phương liếc qua một bên liền trông thấy, ngay bên cạnh có một sách băng da cừu khác.
Vì quyển sách da cừu này đã cũ, nên hơi ố vàng, nhưng năm chữ to phía trên, thì vẫn có thể thấy rõ mồn một.
"CMNI Gái này thứ gì vậy! Thiên Lam Tông chân thư sao?”
Khi Từ Phương nhìn thấy năm chữ to này, bỗng nhiên không bình tĩnh được nữa.
"Tiền bối, người làm sao vậy, có vấn đề gì không?" Vu Bạch An thận trọng hỏi.
Từ Phương nuốt xuống một miếng nước bọt, rồi nói: "Ta muốn nói, cái này là của ta, ngươi tin không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!