Đúng lúc này, thư ký Diệp Phong là Đường Tuyết Lan đi vào văn phòng nói: “Người đứng đầu nhà họ Bạch, Bạch Kiến Hào đang chờ ở bên ngoài.”
“Không tiếp.”
Diệp Phong quả quyết từ chối.
“Vâng, tôi sẽ nói anh đang bận.”
Đường Tuyết Lan lập tức đi làm, cô ấy là người được Diệp Phong điều từ tập đoàn Diệp thị đến, năng lực vô cùng vượt trội.
Ngoài ra vẻ ngoài cũng rất xinh đẹp, cô ấy chỉ cần mặc trang phục công sở cũng đã là một cảnh tuyệt đẹp trong công ty.
“Nhà họ Bạch kinh doanh vật liệu xây dựng, tôi nghe nói nhà họ Bạch sắp phá sản rồi, tới tìm cậu Diệp tám phần là để đầu tư.”
Lý Vĩnh Hoa khẽ tặc lưỡi, đồng thời nhắc nhở Diệp Phong, đầu tư thì không nên, nhưng bọn họ có thể thu mua.
Tuy rằng ngành sản xuất vật liệu xây dựng không còn nổi tiếng như thế kỷ trước, thế nhưng bây giờ vẫn là một ngành sản xuất có thể sinh lợi nhuận.
“Không cần vội.”
Diệp Phong khẽ mỉm cười, anh cũng không có bất cứ thiện cảm gì với Bạch Kiến Hào, về phần Bạch Tô Tô con gái ông ta, làm ơn đi, anh cũng không phải chó con của cô ta.
Điều duy nhất khiến Diệp Phong hứng thú đối với bọn họ chính là công ty vật liệu xây dựng kia.
Nhưng mà, như người ta thường nói “chỉ khi bệnh tật đến mới đúng là hết thuốc chữa”, nếu nhà họ Bạch không đến bước đường cùng thì họ tuyệt đối sẽ không bán rẻ công ty.
Diệp Phong cầm tài liệu thiết kế đến công ty Cố Vân Tương.
Hay lắm, một đống bản thiết kế, nếu đi bán giấy vụn thì kiếm được khoảng năm mươi đồng một cân, đống này chắc kiếm được khoảng tầm hai tệ.
“Anh Diệp Phong, cái này có phải nhiều quá rồi không?”
Cố Vân Tương giật mình, cô tin rằng Diệp Phong có thể đem đơn đặt hàng đến cho mình, thế nhưng cũng không có nghe nói là nhiều như vậy nha.
Cô e rằng mình phải tăng ca đến trọc đầu mới có thể làm xong mất.
“Cậu Diệp, cậu cũng độc ác quá đi mất, công ty này của chúng tôi toàn là những cô gái yếu đuối thôi.”
“Tổng giám đốc Cố, hay là chúng ta tuyển thêm người đi, tôi còn trẻ lắm, chưa muốn làm bà già hói đầu đâu.”
“Đúng vậy, tổng giám đốc Cố xinh đẹp như thế, nếu trở thành bé hói thì thật sự rất đáng tiếc.”
Mọi người nhìn Cố Vấn Tương đáng thương vô cùng, đồng thời khiếp sợ với năng lực làm việc của Diệp Phong.
Bạn trai này của tổng giám đốc Cố, quá đỉnh!
“Tăng ca cũng được, tuyển thêm người cho công ty cũng được, hành động mau lên, sau đó thiết kế ra bản vẽ tốt nhất cho công ty mới được nha.”
Diệp Phong cười nói, rất nhiều xưởng đã đàm phán xong xuôi, bọn họ cũng đã bắt đầu từ chối đơn đặt hàng của may mặc Trương thị, Diệp Phong cũng không thể để cho bọn họ rảnh rỗi mãi được. Bắt tay vào càng sớm thì càng có lợi cho đôi bên.
Tuy nhiên, trong công ty Cố Vấn Tương, ngoại từ cô thì chỉ có năm nữ thiết kế khác, mà khối lượng công việc khổng lồ như thế thì quả thật làm khác các cô ấy.
“Tuyển thêm người đi!”
Cố Vân Tương lớn tiếng nói: “Anh Diệp Phong, mọi chuyện cứ giao em, em sẽ không làm cho anh thất vọng.”
Cố Vân Tương rất vui, cuối cùng thì bản thân cô cũng có thể giúp cho anh Diệp Phong rồi.
Hơn nữa công ty mình cũng không phải đến mức chỉ vì một ngàn vạn lần trước mà phải rải rác khắp nơi.
Những chiếc bàn ghế, thiết bị máy tính bị Trương Trạch Hạo sai người đập phá hai ngày trước cũng đã được đổi mới, cả văn phòng rực rỡ hẳn lên để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
“Cố lên nhé, tôi cũng không làm phiền mọi người nữa.”
Diệp Phong cười nói, sau khi Cố Vân Tương đăng thông tin tuyển dụng thì cũng bắt tay vào thiết kế bản vẽ.
“Cậu Diệp.”
Diệp Phong vừa bước ra khỏi tòa văn phòng Cố Vân Tương thì lập tức gặp Bạch Kiến Hào.
“Sao ông lại ở đây?”
Diệp Phong sửng sốt.
“Tôi biết cậu vội nên đứng đợi cậu.”
Bạch Kiến Hào lộ ra nụ cười lấy lòng, nói: “Cậu Diệp, tôi cảm thấy chúng ta có thể tiếp tục bàn bạc chuyện đầu tư lần trước.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!