Gặp đại may mắn?
Lưu Tuyền nghĩ nghĩ những gì mà thời gian này cô gặp phải, chỉ muốn cười khổ.
Cô cảm thấy năm nay nhất định là một năm đen đủi, nếu không thì tại sao bao nhiêu chuyện đen đủi cứ vận hết vào người cô như thế này.
“Bác gái, bác lại chê cười rồi.”
“Bác không bao giờ chê cười.” Mặt lão thái thái rất nghiêm túc, “Lưu Tuyền... Nếu như cháu không khách khí bác gọi cháu là Tiểu Tuyền nhé?”. Tiểu Tuyền gật đầu, lão thái thái vỗ vỗ vào tay Lưu Tuyền tiếp tục nói, “Cháu đó, chỉ cần biết yên tâm là được rồi, năm nay cháu nhất định sẽ gặp được đại may mắn !”
Chỉ cần con trai bà cố gắng một chút, sớm giúp Lưu Tuyền thoát được ra khỏi gia đình này, tới lúc đó gật vào gia đình họ, nhất định sẽ là gặp đại may mắn rồi!
Lão thái thái càng nghĩ càng vui mừng, “Tiểu Tuyền à, lão thái thái từ trước tới nay không lừa ai cả !”
Lưu Tuyền cũng không kiềm được cười, “thế thì cháu phải cảm ơn những lời may mắn này của bác gái rồi.”
“Không cần cảm ơn. không cần cảm ơn.”
Lão thái thái nhìn Lưu Tuyền, dù có nhìn thế nào cũng vẫn thấy thích!
Thật không thể hiểu nổi não của Tần gia sử dụng được hay không nữa, người con dâu tốt như thế này mà lại không biết quý trọng, aizz——Nói thật, Lưu Năng đứa trẻ tốt như thế này, kết hợp với Tần Nham, thật quá là phí.
Lão thái thái nghĩ tới đây lại vui cười.
May sao con trai bà còn ưu tú hiện Tần Nham, như thế này chắc chắn sau này cướp vợ sẽ có ưu thế lớn hơn rồi!
Haha!
Lưu Tuyền nhìn lão thái thái ngồi ở đó, cũng không biết đang nghĩ gì, khoé mắt khoé môi đều tràn ngập nụ cười, nụ cười của bà quá rạng rỡ, Lưu Tuyền cũng có chút bị nhiễm theo, “Bác gái...”
“Ơi?”
“Cháu vẫn chưa biết bác ở căn biệt thự nào nữa, bác ở đâu vậy ạ, bình thường cháu ở nhà cũng không có việc gì, đợi khi nào cháu nấu món gì ngon ngon cháu cầm qua cho bác.”
Trong tâm Lưu Tuyền nghĩ lão thái thái người ta đã đem đồ ngọt tới tặng rồi, cô đương nhiễm phải đáp lễ qua lại, hôm khác nấu đồ ngon một chút đen qua biếu.
Vừa nghe thấy những lời này trong tai lão thái thái đã bắt đầu có biến đổi rồi.
Ôi trời ơi!
Tâm lão thái thái cũng đã bị hoà tan rồi.
Vẫn còn chưa qua nhà, đã biết nghĩ tới lão thái thái này rồi.
Lão thái thái tâm hoa nộ phóng, “Tiểu Tuyền à, cháu còn biết làm cơm nữa à”
“Biết chút ít, cơm bình thường hàng ngày không có vấn đề gì ạ.”
Lão thái thái đột nhiên kích động không ngừng,“Qúa tốt rồi, quá tốt rồi,lại còn biết nấu cơm nữa,những người con gái thời nay tình nguyện xuống bếp nấu cơm không còn nhiều nữa, lúc nào cũng nói trong bếp toàn mùi dầu khói, sợ sẽ không tốt cho da dẻ... Thật ra, đồ ăn ở bên ngoài làm sao mà tốt bằng ở nhà được, đồ ăn tự nấu ở nhà mới có mùi vị của thức ăn chứ.”
Lưu Tuyền cười híp mắt lại. Đây cũng là lý do tại sao việc nhà đều giao hết cho dì Trương, điều duy nhất cô còn làm đó là nấu ăn.
Lão thái thái thở dài.
Aizz!
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
Người con gái tốt như thế này sao Dung Cảnh không sớm gặp được cơ chứ.
Người nhà họ việc gì cũng giỏi, chi duy nhất là không có ai biết nấu ăn, bà và lão Dung khi còn trẻ đều trong quân ngũ, căn bản không có thời gian học nấu ăn. Con trai lớn cũng như vậy, Dung Cảnh đua trẻ này rất khó bảo, thời gian ở nhà rất ít, đừng nhắc đến chuyện anh ấy nấu ăn, con dâu trưởng là thầy trang điểm cao cấp, tự mình ở bên ngoài mở một phòng làm việc, hôm nào cũng bận từ sáng tới tối muộn, ngay cả con cũng còn không chăm được, đừng nói tới chuyện học nấu ăn.
Cho nên đồ ăn hàng ngày toàn là của đầu bếp làm.
Nhưng đồ ăn đầu bếp nấu đẹp thì có đẹp, ngon cũng rất ngon, nhưng không có cảm giác mùi vị của bữa ăn bình thường gia đình hay ăn.
Lão thái thái trong tâm đã chắc chắn một chuyện rồi.
Nếu như Lưu Tuyền gả vào gia đình nhà họ, bà sẽ không lo nữa thỉnh thoảng được ăn đồ ăn hàng ngày của gia đình rồi, đây cũng là một phúc lợi đặc biệt mà.
...
Lưu Tuyền nghĩ trong đầu.
Lão thái thái này... sao cảm giác có chút... kỳ quái!
Lúc thì không biết ở kia đang nghĩ gì vui mừng nhìn thấy rõ, lúc thì không biết đang nghĩ gì, cả người đột nhiên trầm mặc đầy suy nghĩ, một mình ở đó mím môi cười thầm.
“Bác gái?”
Lão thái thái không có phản ứng gì.
Lưu Tuyền âm giọng có chút cao hơn, “Bác gái?”
“Ơi?”
Lão thái thái nghe thấy tiếng nói ngay lập tức nhìn lại,nhìn thấy Lưu Tuyền ánh mắt của thay đổi, tràn ngập tình yêu thương, gần như giống như nhìn... con dâu của chính mình vật. Trong tâm lão thái thái đã chủ định để Lưu Tuyền là con dâu của bà rồi, cho nên khi nhìn Lưu Tuyền ánh mắt bà đã ấm áp lại càng ôn hòa hơn “cháu gái, sao thê?”
“Không có việc gì ạ, sắp tới giờ ăn trưa rồi, hau bác lưu lại đây cùng ăn cơm nhé?”
Lưu Tuyền chỉ là nói khách khí, nhưng không nghĩ được rằng lão thái vừa nghe, mắt đã ngay lập tức sáng lên rồi.
“Được thôi được thôi, Bác cũng rất lâu rồi chưa được ăn cơm nhà hay nấu đây”. Lão thái thái nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Lưu Tuyền, nụ cười bỗng cứng ngắc lại, nhanh chóng nói,“Là như thế này, người nhà bác đều không biết nấu ăn. Cho nên bình thường đều đi ra ngoài tìm đồ ăn nhanh.”
Thế thì quá đáng thương rồi!
Trong tâm Lưu Tuyền có chút đồng tình.
Cô từ trên ghế sofa đứng dậy, “Bác gáu, vậy bác ngồi xem tivi một chút nhé, cháu đi nấu chút đồ ăn nhẹ, trưa hôm nay bác sẽ được ăn cơm ở nhà.”
Bởi vì mẹ Tần tự nhận mình là người đẳng cấp cao, cho nên dì Trương từ trước tới nay không bao giờ ăn cơm cùng họ.
Vốn cô vẫn nghĩ hôm nay phải ăn cơm một mình, vì là ăn một mình nên cũng không muốn quá cầu kỳ, tùy ý ăn chút đồ là được rồi. Nhưng bây giờ có lão thái thái, Lưu Tuyền đặc biệt đem thức ăn tươi sống ở trong tủ lạnh ra, chuẩn bị làm phong phú một chút.
Lưu Tuyền mặc tạp dề bước vào bếp rửa rau, vừa quay đầu lại bỗng phát hiện không biết lão thái thái từ khi nào đã đứng ngay phía sau cô, Lưu Tuyền giật mình, “Bác gái ?”
“Có cần bác giúp gì không?”
“Không cần, một mình cháu là có thể làm được rồi, bác gái bác nhanh ra ngoài nghỉ ngơi một lúc đi, trong bếp chút nữa bắt đầu nấu sẽ có mùi dầu mỡ đó.”
“Không sao không sao, bác thích ngửi mùi dầu mỡ.”
“...”
Lưu Tuyền nhìn ánh mắt của lão thái thái bắt đầu có chút thấy kỳ quái.
“À... ý của bác muốn nói... mùi vị này bác rất lâu đã không được gawjo rồi, thật sự đã rất lâu người trong nhà không nấu ăn rồi, Tiểu Tuyền à. Bác có một yêu cầu có chút hoàng đường, nhưng... cháu có thể nấu nhiều một chút không, bác muốn đem về nhà cho chồng bác ăn thử, nếu như ông ấy được ăn cơm nhà này, nhất định sẽ cảm động rơi nước mắt mất.”
Có cần khoa trương như vậy không!
Lưu Tuyền đưa ra ý kiến, “Bác gái, hay là bác gọi điện về nhà, hai gia đình chúng ta khoảng cách chắc cũng không xa lắm, bác gọi bác trai qua đây cùng ăn cũng được?”
Thế thì không được!
Dung Cảnh tên tiểu tử thối đó ngủ dậy phát hiện vợ chồng ông bà đều không có nhà, chắc chắn sẽ bại lộ hết mất.
Lão thái thái đảo mắt một cái, ngay lập tức đưa ra chủ ý.
“Là như thế này, lão đầu tử nhà bác đang ở nhà phụ đạo cho cháu nội bài tập về nhà, sợ là không thể rời đi được!”
Lưu Tuyền gật gật đầu hiểu rồi, “Vậy cháu nấu nhiều một chút !”
“Được, Tiểu Tuyền thật làm phiền cháu quá.”
Lưu Tuyền cười lắc lắc đầu, việc nhỏ như vậy phiền gì cơ chứ.
Cô tiếp tục nấu ăn., vừa nấu vừa hỏi khẩu bị lão thái thái,“Bác gáu, bác và bác trai có thứ gì không thể ăn được hay không.?”
“Khôn có, bác và bác trai giống heo vậy... đặc biệt rất dễ nuôi, cho gì ăn nấy.”
Lưu Tuyền, “...”
Sao lại có thể ví mình như thế chứ.
Nhưng lão thái thái này tương đối dễ thương.
“Vâng, thế thì cháu tùy ý nấu vậy.”
“Được được được!”
Lưu Tuyền rửa xong rau, đại khái nhìn một cái là biết mình muốn nấu món gì rồi.
Bắp cải xào thịt sợi!
Ớt xanh xào trứng gà!
Còn có cô món sườn xào chua ngọt mà cô giỏi nhát, thêm vào là một phần canh khoai nấu sườn.
Bốn món ăn một canh, mỗi một loại thức ăn cô đều nấu với một lượng nhiều, chắc là đủ để cho người nhà bác gái cùng ăn một bữa rồi.
Lưu Tuyền quen thuộc bật bếp nấu.
Lão thái thái dựa vào cạnh cửa, cảm động nước mắt trực trào nơi khóe mắt.
Ôi trời ơi!
Nhìn những động tác điêu luyện này, cô nương này giỏi giang nhường nào!
Lão thái thái hít sâu
Woa...
Thật là thơm!
Đợi chút nữa sau khi về nhà, nhất định phải thúc đẩy tên tiểu tử thối Dung Cảnh đó mới được, nhất định phải nhanh chóng dồn vào góc tường buộc về nhà mình mới được.
“tiểu Tuyền, bây giờ cháu không có việc làm sao, ở nhà làm vợ toàn phần à?”
“Cũng không phải!”vừa nấu canh vừa xào đồ ăn trong nồi.Bởi vì đã quá thuần thục, vho nên độc tácđều rất nhịp nhàng.Một chút cũng không hề thấy hoảng loạn, cô vẫn có thời gian có thể nói chuyện cùng với lão thái thái, “Bản thân cháu làm thiết kế phục trang, bây giờ cháu có ký hợp đồng với phòng làm việc.Mỗi tháng gửi bản thiết kế cho bọn họ, có thể ở nhà vẽ, làm đều ở trong nhà.”
Không phải là toàn tâm làm vợ... như thế này thật khó đoán rồi.
Nhưng... Nhưng vừa có thể vừa làm việc vừa chăm sóc gia đình, người con gái này thật sự là cô nương tốt biết chăm lo cho gia đình mà.
“Như thế này không phải rất vất vả sao?”
Lưu Tuyền ngẩn người, sau đó trong tim bỗng có chút thấy ấm áp hơn hẳn.
Nói thật!
Ở trong ngôi nhà này, từ trước tới nay không có ai quan tâm tới vấn đề cô có vất vả hay không.
Chỉ vì không có ở trong công ty làm việc, cho nên tất cả mọi người... bao gồm Tần nham đềucảm thấy công việc của cô có cũng được không có cũng chẳng sao, mà thấy chỉ là việc làm thêm., cho nên không cần phải tổn phí công sức tâm huyết. Nhưng trên thực tế không phải như vậy...
Thiết kế đồ vật quan trọng nhất là cần có linh cảm, giống như viết sách vậy. Khi linh cảm tới có thể một ngày vẽ vài bức họa cũng được, nhưng nếu như không có linh cảm, thì thật sự không có cách nào, có khả năng ngồi đó nguyên cả một ngày cũng không thể vẽ ra được một nét!
Nhất là những khi gặp phải chuyện phiền lòng, thêm vào đó là phải làm việc nhà...
Rất mệt!
Thật sự đặc biệt rất mệt!
Nhưng Lưu Tuyền không nghĩ được là, người đầu tiên quan tâm tới cô lại không phải là thuộc về “người nhà”, lại là một lão thái thái mới gặp mặt một lần đầu tiên.
“Tiểu Tuyền?”
“Vâng!” Lưu Tuyền định thần lại, nhanh chóng đảo chỗ thịt ở trong chảo, cô cười trả lời bừa “Bình thường ạ, không mệt lắm.”
Lão thái thái không tiếp tục hỏi nữa.
Vừa nhìn thấy ánh mắt Lưu Tuyền có chút đỏ lên, rất nhanh trở lại bình thường rồi.
Chẳn trách Dung Cảnh nói cô là một đứa trẻ làm cho người ta thấy thương tâm, quả nhiên là như vậy, lão thái thái nhìn thấy đề u không nỡ lòng nào tiếp tục hỏi nữa.
Chưa tới một tiếng, Lưu Tuyền đã chuẩn bị xong một bàn đầy đồ ăn
Khi cô lấy thức ăn ra khỏi nồi còn đặc biệt tìm một hộp đựng đồ ăn, mỗi món đều để vào một hộp lơn, chỉ lưu lại một phần nhỏ thức ăn cho bản thân. Thời tiết rất lạnh, vì đề phòng thức ăn bị nguội mất, cô còn đặc biệt để hộp đồ ăn vào trong máy vi sóng.
Lão thái thái nhìn thấy gật đầu liên tục.
Không những giỏi chăm sóc gia đình, lại còn rất cẩn thận!
Lão thái thái trong tâm suy nghĩ, không biết được Tần gia tích được bao nhiêu phúc khí mới có thể lấy được người con dâu tốt như vậy!