Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

“Tiểu Duy, đi thôi.” Tô Yên không muôn quan tâm chuyện bao đồng, cũng không quan tâm hai người đỏ là ai.
Một chiếc xe con đổ ở trước cửa nghĩa trang, hai người đàn ông vừa nghĩa trang kia ngòi vào xe.
Người đàn ông lái xe cung kính hỏi: “Anh Lệ, đã tìm thấy tung tích của cô chủ, lần này có cần đưa cô chủ quay về không?”
Người đàn ông với bông hoa trâng trên ngực nheo đôi mằt đục ngảu, sắc bén liếc vẽ phía nghĩa trang.
“Em gái tôi chi lè một đứa con gái như vậy, nhất định phái đưa vê, nhưng mà, không phải là bây giở.“
“Vâng.” Người đàn ông lái xe nói: “Bây giờ loạn trong giặc ngoài, nếu như cô cả trở về quả thực là không an toàn, ông Lệ, vậy bây giờ chúng ta trở về nước hay sao ạ?”
“Các cậu về trước đi, tôi còn phải gặp một người.”
“Vâng.”
Tô Yên tìm đến trước một mẹ mình, phát hiện trước bia mộ vậy mà lại có một bó hoa, đã vậy còn vừa đốt giấy nữa.
Có người đến cúng bái.
Tô Duy tò mò hỏi: “Chị, ai lại đến cúng bái mẹ nhi?’
Tô Yên không nghĩ ra được là ai, mẹ cô mất đã bao nhiêu năm nay, năm nào cô cũng là người duy nhất đến giỗ, sao lại có người đột nhiên đến nghĩa trang cúng bái mẹ cô được chứ?
Vừa nghĩ tới đây, Tô Đình Nghiêm câm trên tay một bó hoa đến, xe ông ta lái theo phía sau, đến muộn hon Tỏ Yên.
“Tiểu Yên, Tiểu Duy.”
Tô Đình Nghiêm thấy trước mộ đã đốt vàng mã: “Các con đều đã cúng bái xong rồi sao? Vừa rõi cha đến cửa hàng hoa mua hoa cho mẹ hai đứa lại tác xe nên đến trễ.”
Tô Yên nhìn hoa Tô Đình Nghiêm mua, là hoa bách hợp.
“Mẹ tôi dị ứng với hoa bách hợp”
“Há? Cha thật sự không biết.” Tô Đình Nghiêm cười cười.
Tô Yên chế giẻu một cảu: “ông thì biết cái gì? Mẹ thích gì, không thích gì, tất cá ông đều không hê biết ”
Vừa nhác đến chuyện trong quá khứ, Tô Yên lại câm thấy không đáng thay mẹ mình, trong lòng sinh thêm mấy phần oán hận.
Tô Đình Nghiêm giận đến đỏ mặt tía tai: “Cha bận rộn nhiêu việc ở công ty, cha thực sự đã bỏ bê mẹ con, cũng đỡ nợ mẹ con, nhưng cha thực muôn bù đắp cho mẹ con.“
Tỏ Duy cười lạnh đâm thêm câu: “Tôi thấy ông rất quan tâm đến mụ phù thủy Tân Phương Linh, ông bù đảp đầy đủ cho mụ phù thủy đó roi, hôm nay tôi thấy những món trang sức mà bà ta đeo, xem ra công ty không có vẻ gì là phá sản giống với đòn đại”
Tô Đình Nghiêm rất xấu hố, cười mía đáp: “Gần đây, công ty đã thực hiện một sô quỹ đâu tư, các quỹ đã được quay trớ lại lưu thông và hoạt động trở lại bình thường “
Mặt mũi của Tô Yên thực sự rất hữu dụng, trong tiệc nhận thân, Tô Yên chỉ đích thân tiễn ông ta một chút, ngày hôm sau đã lập tức có người dầu tư, khoản vay của ngân hàng cũng dã được chấp thuận.
Xẫ hội ngày nay không chi là thời đại của đồng Tiên mà còn là thời đại của người cỏ quen biết.
Tỏ Yên bây giờ không khác nào cái cây hái ra tiên, chỉ cân có quan hệ tốt với Tô Yên, Tô Yên có quan hệ tốt với nhà họ Lý vậy thì nhà họ Tô cũng leo lên được một tầng nữa.
Tô Yên đặt hoa trước bia mộ, lấy nến thỏi ra tháp.
Trước mộ mẹ mình, cho dù Tô Yên có oán hận đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ không cãi nhau với Tô Đình Nghiêm.
Tô Đình Nghiêm cũng thức thời đốt ít vàng mã, nói ra những lời lừa thân gạt quý trước mộ: “Ngọc Oanh à, em ớ dưới đấy yên tâm đi, anh sẽ chăm sóc tốt cho Tiếu Yên Tiểu Duy, em cũng phù hộ cho sức khỏe của Tiếu Duy sớm ngày binh phục, phù hộ cho Tiểu Yên tlm được một người tốt…”
Tô Yên Tô Duy cũng biết Tô Đình Nghiêm làm bộ làm tịch, tuy trong lòng không quen nhưng ngoài mặt cũng không nói gì cả.
Làm giỗ xong, đến lúc rời đi, Tô Duy vào trong xe trước.
Tô Đình Nghiêm ngập ngừng: “Tiếu Yên, dù sao con với Tiếu Vân cũng là chị em, nó ở nhà họ Sớ cũng sống không được yên Ổn, vốn việc này cũng là nỏ gieo gió gặt bão, nhưng chuyên đâ thê này, cha vần mong con giúp nó một chút, Tiểu Vân nó thực lòng thích Sở Hướng Nam”
“Giúp thế nào? Nhờ tôi khuyên Sở Hướng Nam đối xử tốt với Tô Vân à?” Tô Yên nhếch khóe miệng: “Đường là do cô ta tự chọn, có kết quả ra sao cũng là do cô ta đáng đời, ông cũng đừng khuyên tôi sống lương thiện gì hết, chuyện mẹ con Tãn Phương Linh làm với tôi, cá đời này tôi cũng không tha thứ.”
Tô Đình Nghiêm cũng biết Tô Yên chịu uất ức rất lớn.
Chuyện chưa kết hôn đã sinh con, nếu như đế lộ ra thì Tô Yên không ngóc đầu lẽn nổi.
Hơn nữa với phong cách làm việc của hai mẹ con đó, chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua Tô Yên.
Tô Đình Nghiêm thở dài: “Tuổi tác của cha cũng lớn rồi, muốn cả nhà hòa thuận đoàn viên cùng giúp đỡ nhau.”
“À!” Tô Yên không nhịn được bật cười: “Tổng giám đốc Tô, ông xứng nói những lời này sao? Giúp đỡ lẵn nhau? Không phái ông đã quên lúc đàu ông cât đứt với tôi dứt khoát cỡ nào rồi? Lúc đó tôi lại không thây được phấm chất giúp đỡ lẳn tốt đẹp của tổng giám đốc Tô đây.”
Tô Đinh Nghiêm không nhịn được, mặt lúc trắng lúc xanh, lòng nghĩ một đằng miệng nói một nẻo, này không phải là tát thẳng vào mặt sao?
“Tiếu Yên, cha xin lỗi con, chuyện dó quả thực là cha không đúng, hay là hôm nay về cùng cha, một nhà chúng ta cùng ãn bữa cơm đoàn viên.”
Vẵn cố kéo lại chút mặt mũi.
Đáy lòng Tô Yên thực sự là bội phục.
“Bỏ đi, tôi không rộng lượng như tổng giám đổc Tô, bị cẳm sừng cũng buông xuống hiềm khích được.” Tô Yên cong môi nói: “Phải rồi, tôi và tống giám đốc Tô đã cát đứt quan hệ, Tiếu Duy cũng không phái là người nhà họ Tô nữa, tống giám đốc Tô tin tưởng Tô Vân là người nhà họ Tô đến vậy sao?”
Tô Đình Nghiêm khiếp sợ: “Con có ý gì? Tiếu Vân sao lại không phái con gái nhà họ Tô?”
Tô Yên nói xong thì dừng lại.
Mảy ngày nay có Hạ Vũ Mặc điêu hòa tâm trạng, lại thêm chuyên chia tay với Lục Cận Phong, căn bẩn là không rảnh để ý đến mẹ con nhà Tân Phương Linh và Tô Vân.
Hôm nay Tô Đình Nghiêm nói hết mọi chuyện là vì mục đích này, mẹ con Tán Phương Linh đã tặng cô một món quà lớn trong tiệc nhận thân, cồ cũng nên đền đáp cho phải lẻ.
Nếu như lúc trước Tô Yên nói thân thế của Tô Vân có vấn đề, Tô Đình Nghiêm chác chán không tin, nhưng mà bây giờ, gieo hạt giống nghi ngờ cũng sẽ câm rề ớ đáy lòng.
Nếu cô muốn phá hủy Tân Phương Linh hoàn toàn, vậy thì phái đế Tô Đình Nghiêm thật sự nhìn rõ Tân Phưong Linh.
Cô ngược lại muôn xem thứ xem Tô Đình Nghiêm bị câm sừng có nhịn được giận mà nuôi con gái hộ người ta tiếp nữa không.
Tô Yên lên xe, cũng mặc kệ sâc mặt Tô Đinh Nghiêm ra sao.
“Chị, sao sâc mặt người đó lại khó coi vậy, chị nói gl chọc ông ta giận thành vậy à?” Tô Duy nhìn vẻ mặt Tô Đình Nghiêm vô cùng khó coi trong lòng cũng vui vẻ không thôi.
“Kêu ông ta về điều tra cho kỹ thân thế của Tô Vân.” Tô Yên lạnh giọng nói: “Mẹ con nhà đó quá rảnh rỗi nên mới có thời gian tìm chị sinh sự, vậy thì cứ đế bọn họ ốc còn không mang nối mình ốc là được rỏi.”
Tô Duy vui vé: Thật muôn thày kết cục mẹ con nhà đó bị đuổi.”
“Chị đưa em vê bệnh viện trước.”
Nghỉ có nửa ngày, đến chiều cô phải đi làm, cô sợ sẽ đến muộn, nhưng nếu không đưa Tô Duy trờ về, cô lại lo Tô Duy sẽ quanh quấn ở bên ngoài.
Đến bệnh viện, bác sĩ chuyên chữa trị cúa Tô Duy đến tìm, nói có một chuyên gia tim mạch từ nước ngoài cũng đã tìm thấy một trái tim phù hợp với Tô Duy chẳng bao lâu nữa có thè’ làm phẫu thuật được rôi.
Tin tức này làm Tô Yên bất ngờ không thôi.
Gân như phát khóc vl vui sướng.
Cô đợi ngày này lâu lắm rồi.
Tô Duy mãi chưa tim được trái tim thích hợp đê’ phầu thuật, hơn nữa Tô Duy còn yếu, cơ hội thành công rất nhỏ, Tô Yên không dám mạo hiếm. 1
Bác sĩ chuyên chữa trị cười nói: “Không cần cảm ơn tôi, vị chuyên gia đó không phái tôi mời đến, mà tôi cũng không mời nối.”
“Vậy là ai?’
Tô Yên khó hiếu nhưng thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc đi xuống cầu thang.
Lục Cận Phong?
Tô Yên như quỷ xui ma khiến đuối theo.
Đến lối ra cảu thang, Tô Yên hét lên: “Lục Cận Phong, anh đứng lại cho tôi.’
Tô Yên thớ hồng hộc, cô nhìn châm châm người đàn ông đứng trước mặt mình.
Dưới tán cây ngô đồng, vạn tia nắng xuyên qua kẽ lá, chiếu ánh sáng mở ảo lên người anh.
Bóng lưng anh cao to mang theo nét u sâu, cỏ chút trống trải.

Nhấn Mở Bình Luận