Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Càng lên núi thì trời mưa càng lớn, hơn nữa đường đi lại không dể đi chút nào, có đoạn đường còn đang xây dở.
Đường núi lượn lờ hơi nước, tâm nhln cũng bị hạn chê. Lúc này chỉ mới hai giờ chiều nhưng lại cứ như là sảp tối rồi vậy.
Tô Yên giám tốc độ, lái xe rất chậm. Bánh xe trơn trượt mấy lãn, lòng bàn tay của cô đổ đầy mõ hôi lạnh.
Tô Yên lên tới đính núi Đào Hoa thì đã sâp bốn giờ chiều ròi, trời vẩn còn đang mưa.
Tô Yên che dù, tay câm bản thiết kê phác thảo đi tìm chồ ở của thây Viên.
Thây Viên này là người thích thanh tịnh, không thích phô xá sầm uất. Ngược lại, ông ta rất thích ở những nơi yên tĩnh như trên núi thế này.
Trên núi này không có mấy hộ nhà, sau khi đi thăm dò, Tô Yên mới biết được chỗ của thầy Viên.
Cố dừng lại trước cửa một toà viện nhỏ, gõ cửa hỏi: ‘Có ai ớ đây không?*
Hỏi xong, cô nghe được có tiếng bước chân đang đi gân tới cứa, sau đỏ cánh cửa được mở ra.
‘Xin chào, Tôi là người của tập đoàn Lục…*
Tô Yên nhin Thây người đứng Trước mặt minh, lập Tức chuyến sang kinh ngạc: Lục Cận Phong, sao anh lại ở đây?*
‘Đón khách.” Lục Cận Phong thoáng nhìn Thấy Tô Yên đã ướt gần nửa người, ánh mát lại trầm xuống nói: ‘Vào đi.”
’0.” Mặc dù cảm thấy rất bất ngờ khi gặp người này ở đây, nhưng mà Tô Yên vẵn không có quên mục đích chính của mình.
‘Đây là nhà Thầy Viên đúng chứ?”
*ừ.” Lục Cận Phong đi vào Trong, đáp gọn.
Từ bên Trong, có một ông cụ Tầm sáu báy chục Tuổi, đau Tóc trắng xóa đi ra ngoài nói: “Tiếu Phong à, là ai tới vậy?*
Tiếu Phong?
Là đang gọi Lục Cận Phong đỏ ư?
Tô Yên nhìn vẻ phía Lục Cận Phong, người này và thây Viên có quen nhau sao?
Hỉnh như đây không chỉ đon thuần là có quen nhau, gọi tên Tiểu Phong thân mật như vậy, chứng tỏ mối quan hệ không hề bình thường.
Thầy Viên chống gậy, đôi mảt có hơi mơ hồ khẽ híp lại đánh giá Tô Yên, cười nói: Tiểu Phong, đây là bạn gái cậu à? Thật là xinh đẹp, hai người thật sự rất xứng đôi.’
Hai người bên đây nhìn nhau, Lục Cận Phong cũng không có lên tiếng giái thích.
Tô Yên nói: ‘Thây Viên, tôi là Tô Yên, lè nhản viên cúa tập đoàn Lục thị. Tôi tới đây là đế đưa bản thiết kê phác thảo cho thây, tôi khỏng phải là…’
Trời lạnh ròi, mau vào trong phòng ngồi di.* Thây Viên hơi lãng tai, ngước nhìn lên bầu trời xong lại nói lảng sang chuyện khác: “Hôm nay trời mưa, e là không ngừng được đâu.’
Trận mưa này, không có dấu hiệu ngừng lại.
Thầy Viên nói với Lục Cận Phong: Tiếu Phong, cậu dát bạn gái cậu vào phòng nghỉ ngơi chút đi. Tôi sẽ đi làm cơm, tối nay hai người ờ lại đây ăn cơm nhé.’
‘Thày Viên…” Tô Yên chưa nói hết, thây Viên đã tới nhà bếp.
‘Thầy Viên già rồi nên lăng tai, em không cần gọi đâu.” Lục Cận Phong nói: ‘Uống chút nước nóng đi.”
Lục Cận Phong rót một ly nước nóng đưa cho người kia.
Quản áo cúa Tô Yên đã ướt rồi, một con gió lạnh thổi tới bỗng khiến cô hât hơi một cái.
Lục Cận Phong khẽ nhíu mày, cởi áo khoác trên người ra khoác thêm cho cô: “Cấn thận kẻo bị cảm.”
‘Cảm ơn.’
Đột nhiên nhận được sự quan tâm, Tô Yên bỗng cám thấy như đang quay trở lại thời còn yêu đương mặn nông lúc trước.
Bỗng, trong nhà bếp truyên tới một âm thanh vang dội.
Lục Cận Phong nhanh chóng chạy xuống bếp, Tô Yên cũng chạy theo.
Hóa ra là mầt thây Viên nhìn không rõ, làm rớt đồ vật.
‘Cụ Viên, ông nghỉ ngơi đi, để tôi làm.” Lục Cận Phong dỡ lấy người kia.
‘Ông già rồi, không thế gáng sức đâu.”
Tô Yên nhìn thấy tóc thầy Viên tráng xóa, mắt lại mờ nhìn không rõ, cũng không tiện mang bán thiết kẽ phác thảo ra.
‘Yên Yên, trông chừng ông ấy một chút.”
Bỗng bị gọi tẽn, Tô Yên lại thoáng kinh ngạc.
Đã lâu rồi Lục Cận Phong không có gọi cô là Yên Yên.
Tô Yên kịp thời phản ứng lại: ‘ồ, được.’
Lục Cận Phong để Tô Yên chăm sóc cho thây Viên, minh thl đi tới nhà bếp.
‘Ngồi đi.* Thầy Viên đi tới trước mặt Tô Yên: ‘Bản thiết kế phác thảo khi nãy cô nói đó, đưa ra đây.”
‘Thây Viên, thầy… Có thế làm được không?” Tô Yên rất nghi ngờ, sợ là thầy Viên sẽ không nhìn rõ được bán thiết kế phác tháo.
Thây Viên không vui: ‘Bó chữ cuối đi, tôi chưa có già đâu nha.”
Tô Yên cười ngượng, cô cẩm thây tai cũng thây Viên rất thính, không giống như bị lãng tai chút nào.
Cô lấy bán thiết kẽ phác thảo ra. thảy Viên đeo kính lão ngỏ nhln một chút: ‘Dữ liệu còn chưa chính xác, cô vào bếp giúp Tiểu Phong đi, bản thiết kê phác thảo này cứ giao cho tôi.’
Tô Yên cũng không dám nghi ngờ năng lực của thây Viên nữa, bỏi ông ta chỉ vừa nhìn đã phát hiện được vấn đề ở đâu rồi.
Tô Yên bj đuổi vào nhà bếp.
Nhà bép này rất đơn sơ, cửi lửa bập bùng, đèn điện cũng không phái kiếu quá sáng.
Lục Cận Phong bận rộn ở trong bếp, rứa rau xong rồi thái.
*Tôi tới nhóm lứa nhé.”
*ừ.” Lục Cận Phong đáp một tiêng, đưa bật lứa cho cô nói: ‘Được hay không đó?”
‘Này có gi khó đâu.” Tô Yên nhận cái bật lứa, mặc dù chưa từng nhóm bếp lửa nhưng tạo ra lửa cũng đâu phải khó.
Nhưng sự thật chứng minh, Tô Yên thật sự làm không được. Cô loay hoay mất nửa buối cũng không thế nào nhóm được lứa, cúi cháy xong lại tắt, tắt xong lại được nhóm tiếp. Một luõng khói đặc xộc thẳng vào mặt khiến cô bị sặc, ho khan liên tục đến nước mẳt cũng sẳp chảy ra rồi.
‘Khụ khụ!”
Tô Yên bị hun khói đến nhâm cẩ hai mât, vừa đứng lên lại va vào lồng ngực của Lục Cận Phong.
Từ phía trên truyền xuống là một giọng điệu vô cùng cưng chiều.
‘Khoe khoang!”
Tô Yên muốn phản bác, nhưng nhận ra là kỳ thật mình làm không được mới nói: ‘Vậy anh làm đi.”
Lục Cận Phong cảm lảy cái bật lứa, đau tiên chọn một cảy củi đế nhóm lửa, rất nhanh sau đỏ đả nhóm được lửa rồi.
‘Đon gián vậy sao? Anh thưởng xuyên tới đây à? Anh với thày Viên có quan hệ như thế nào?’ Tô Yên bày ra vẻ mặt nghi ngờ cùng ngưỡng mộ.
‘Đừng động đậy!” Lục Cận Phong nhìn Tô Yên chằm chằm, khẽ đưa tay lên mặt của cô.
‘Sao thế?” Tô Yên không biết tại sao lúc tiếp xúc với người này ớ cự ly gần thì tim mình lại đập rất nhanh.
Không biết lý do vì sao, cô cám thấy Lục Cận Phong hôm nay đặc biệt đẹp. Nhìn sâu vào đôi mât của anh, cô cỏ thế nhìn thây rõ được hình ánh minh đang đỏ mặt phản chiếu bẽn trong, cả người lại bất giác nóng lên.
Lục Cận Phong đưa tay lau mặt cô, người ở đây lại kinh ngạc trợn tròn mát, xúc cảm từ lòng bàn tay chạm vào da mặt khiến đầu óc cô thoáng trống ròng.
‘Mật em bị lem rồi.” Lục Cận Phong nhẹ nhàng chùi vết bấn trên mặt cúa Tô Yẽn.
Người kia đứng yẽn không dám động đậy: ‘Hết, hết chưa?”
Tô Yên nuốt một ngụm nước bọt. Vì đứng cách Lục Cận Phong quá gân, cô có thế cám nhận rõ ràng hơi thớ cúa anh phả vào trên mặt, cũng nghe thấy tiếng hô hấp của anh.
Tay Lục Cận Phong đang chạm trên mặt Tô Yên, dáng vẻ xấu hô’ của người kia nhất thời khiến anh quên mất đi chuyện đang làm. Đôi mát lấp lánh của anh nhìn chằm chằm vào mát cô, vào cái mũi, rồi đến môi…
Trong lòng của Lục Cận Phong khẽ kích động, anh cúi người ngậm chặt lấy môi của người kia.
Cám giác mẽm mại trên môi khiến Tô Yẽn khiếp sợ quên mất chuyện phán ứng lại. Trong khoánh khắc đó, có cảm giác giống như lửa ở gân rơm, vô cùng ám muội.
Hôn. Triền miên không dứt, hô hấp cũng càng lúc càng hỗn loạn…

Nhấn Mở Bình Luận