“Đúng đó, nhanh nói đi, có thể đi cùng với tổng giám đốc Lục, cô là người đầu tiên đó.”
“Tô Yên, gần đây cô thật sự có số đào hoa đó, chia một chút lại cho chúng tôi với.”
Lúc này Tô Yên mới phản ứng được, cô bị Lục Cận Phong hại rồi.
Không ngờ chỉ đi chung một cái thang máy, đã có thể gây ra nhiều chuyện như vậy rồi.
Tô Yên nở nụ cười, điềm đạm nói: “Mới nãy sắp tới muộn, tình cờ gặp tổng giám đốc Lục, cho nên cùng đi lên.”
Rất nhiều người nghĩ tới chuyện Tô Yên là con gái nuôi của Lý Mộc Sinh, nói không chừng là Lục Cận Phong nể mặt Lý Mộc Sinh nên mới chiếu cố Tô yên một chút.
Mọi người cũng không có nghĩa gì nữa.
Lưu Hạo cầm một xấp tài liệu đi tới nói: “Tô Yên, cô mang mấy thứ này chỉnh sửa lại một chút. Tần Nhã Hân từ chức rồi, lượng công việc của cô cũng sẽ tăng thêm một chút, vất vả rồi.”
Tần Nhã Hân từ chức?
“Giám đốc Lưu, đang yên đang lành sao Tần Nhã Hân lại từ chức?”
“Tôi cũng không rõ nữa, là phòng nhân sự thông báo.” Lưu Hạo nhỏ giọng nói: “Dường như là bị đích thân tổng giám đốc Lục sa thải.”
Tại sao Lục Cận Phong lại sa thải Tần Nhã Hân?
Hai người đó cũng đâu có gặp mặt nhau chứ.
Tô Yên càng cảm thấy nghi ngờ.
Chuyện Tô Yên và Lục Cận Phong cùng đi chung thang máy đã truyền tới tai Lục Thừa Mẫn.
“Xem ra, người anh trai này của tôi thật sự là rất có hứng thú với cô gái đó nha.” Lục Thừa Mẫn nhàn nhã chăm sóc chậu cây trúc trong phòng làm việc, nói: “Đi mời cô Tô tới đây, tôi lại càng muốn xem thử người có thể được Lý Mộc Sinh nhận làm con gái nuôi, lại có thể lọt vào tầm mắt của anh trai tôi, rốt cuộc có bản lĩnh gì.”
“Vâng.” Thư ký đáp một tiếng, lập tức ra ngoài.
Tô Yên đang bận rộn, bỗng nhận được thông báo bảo cô tới phòng làm việc của phó tổng giám đốc một chút.
Phó tổng giám đốc Lục Thừa Mẫn, con trai đầu của chi thứ nhà họ Lục, nay lại tìm cô làm gì nhỉ?
Tô Yên lòng đầy hoài nghi đi qua, đây là lần đầu tiên cô vào trong phòng làm việc của Lục Thừa Mẫn.
Thư ký mở cửa phòng giúp cô: “Cô Tô, xin mời vào.”
“Cảm ơn.” Tô Yên đi vào, nhìn thấy Lục Thừa Mẫn đang tưới nước cho cây trúc cảnh, bèn gọi: “Phó tổng giám đốc Lục.”
Lục Thừa Mẫn quay đầu nhìn lại, lúc nhìn thấy khuôn mặt của Tô Yên lại thoáng lóe lên một tia kinh ngạc trong đáy máy. Bàn tay đang cầm bình tưới nước cũng theo bản năng mà siết chặt lại, trên mặt lại tỉnh bơ nói: “Cô Tô, mời ngồi.”
“Phó tổng giám đốc Lục tìm tôi có chuyện gì không?” Tô Yên nào dám ngồi thật, trông Lục Thừa Mẫn hiền hòa, nhưng mà cô luôn cảm thấy người này rất khó đối phó. . truyện kiếm hiệp hay
“Tôi và tổng giám đốc Lý cũng có chút quen biết, trước đó tôi có việc bận không có mặt ở Đế Đô, cho nên bỏ lỡ mất buổi tiệc nhận thân. Nghe nói cô Tô đang ở công ty nên cố tình hỏi thăm một chút, cô Tô vẫn thích ứng được chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!