“Cũng không phải là không thể, Tô Yên là con gái nuôi của Lý Mộc Sinh đấy, thân phận và bối cảnh đều đã đặt ngay trước mặt, cộng thêm vẻ ngoài lại xinh đẹp, nói không chừng Phó tổng giám đốc Lục đã thật sự nhìn trúng cô ta đấy.”
“Cô ta thật là có số đào hoa, thời gian trước có một người đàn ông ngày nào cũng tặng hoa đến công ty, bây giờ còn quyến rũ Phó tổng giám đốc Lục, chậc chậc.”
“Do người ta có thủ đoạn cao siêu đó, người đàn ông tặng hoa kia có thể so được với Phó tổng giám đốc Lục của chúng ta sao?”
“Một người đàn ông tặng hoa thì tính là gì, các cô không biết đó thôi, trước kia Tô Yên từng có bạn trai, sau khi đến tổng công ty chúng ta thì đã đá người ta đi rồi.”
“Không phải chứ, thật hay giả vậy.”
“Tôi có một người bạn làm ở công ty con, là do cô ấy nói với tôi đấy, đừng nhìn bên ngoài Tô Yên trông có vẻ thuần khiết, thực chất lại là một hải vương đấy.”
Có người hỏi: “Hải vương là cái gì?”
“Tôi cũng không biết, chỉ biết là giả vờ thuần khiết, thực ra là có rất nhiều lốp dự phòng.
Mấy người cười vang: “Khó trách thủ đoạn lại cao siêu như vậy, đến Phó tổng giám đốc Lục cũng có thể dụ dỗ. Nếu cô ta thật sự dụ dỗ được Phó tổng giám đốc Lục, chắc chắn sẽ không cần lốp dự phòng kia nữa.”
“Ai bảo người ta xinh đẹp chứ, đàn ông lại là loại không có tự trọng, bộ phận chúng ta có mấy người đàn ông cũng đều thích cô ta đấy.”
Mấy người này càng nói càng quá đáng, Tô Yên cứ luôn tưởng rằng, quan hệ của cô với đồng nghiệp trong công ty không tệ, nhưng bây giờ cô mới biết, đẹp chính là nguồn gốc của tội lỗi.
Giọng nói bên ngoài đã dừng lại, tiếng bước chân dần dần đi xa, lúc này Tô Yên mới phản ứng kịp cô vẫn còn đang ở trong ngực của Lục Cận Phong.
“Lục Cận…”
Tô Yên ngẩng đầu, đón nhận đôi mắt sâu thẳm của Lục Cận Phong, những lời phía sau đều bị nghẹn trở về.
“Chẳng lẽ anh không có sức hút bằng Lục Thừa Mẫn sao?” Lục Cận Phong hừ nhẹ một tiếng, đưa tay sờ vòng eo của Tô Yên: “Yên Yên, anh muốn giấu em đi.”
Eo Tô Yên cảm thấy ngứa ngáy, không nhịn được mà phát ra tiếng rên: “Đừng lộn xộn.”
Lục Cận Phong đang giận vì anh không phải là nam chính trong lời đồn sao?
Cũng phải, thông minh như Lục Cận Phong, sao có thể không nhìn ra thủ đoạn lừa bịp của Lục Thừa Mẫn chứ.
Trong căn phòng chật hẹp, Tô Yên cảm thấy hơi bí bách, trán cũng trở nên nóng ran, cô cũng không biết là vì xấu hổ hay vì phát sốt nữa.
Tô Yên cảm thấy lúc nóng lúc lạnh, nhưng cơ thể vẫn đang nóng ran, Lục Cận Phong cũng không làm loạn với cô nữa, ôm cô đi thang máy thẳng xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm, đưa cô trở về biệt thự Nam Sơn.
Tô Yên uống thuốc hạ sốt mà Xa Thành Nghị đưa, làm tổ trong chăn mà vẫn kêu lạnh, cơ thể cũng không ngừng run rẩy.
Lục Cận Phong cởi áo khoác, vén chăn chui vào, ôm Tô Yên vào trong ngực: “Ngủ một giấc thật ngon là sẽ không sao nữa.”
Tô Yên nhìn lồng ngực dày rộng săn chắc của Lục Cận Phong, chớp mắt hỏi: “Anh như vậy, chắc chắn là muốn em ngủ ngon sao?”
Trên người Lục Cận Phong không hề có chút thịt dư, mỗi một phần thịt đều vừa đúng, có cảm giác tràn đầy sức mạnh. Tô Yên là một người phụ nữ bình thường, nếu không có ý nghĩ xấu nào thì đúng là thật có lỗi với một Lục Cận Phong đã cởi quần áo.
Lục Cận Phong cười cưng chiều, hôn lên trán cô, giọng nói trầm khàn: “Ngoan, đợi em hạ sốt thì sẽ cho em ăn.”
Tô Yên: “…”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!