Lục Gia Hành tìm đến Lục Thừa Mẫn, nói: “Tiểu Mẫn, tin đồn trong công ty là như thế nào, con thật sự có tình cảm với người phụ nữ đó sao?”
Lục Thừa Mẫn vừa cười vừa nói: “Cha, Tô Yên chính là con gái nuôi của Lý Mộc Sinh, Lý Mộc Sinh cũng đã chấp thuận cho Tô Yên đi lấy chồng, có được số cổ phần của tập đoàn Lý thị làm của hồi môn, vả lại Tô Yên cũng là một người phụ nữ xinh đẹp, năng lực không tồi, có được cô ta, vậy thì chẳng phải chúng ta sẽ như hổ mọc thêm cánh hay sao?”
“Nói thì nói như thế, nhưng mà rõ ràng là Lục Cận Phong cũng nhìn trúng cô ta rồi, năm năm trước con giấu Nhã Nhược…” Bỗng Lục Gia Hành im bặt không nói nữa: “Tiểu Mẫn, đừng dây vào Lục Cận Phong, dù sao thì nó cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa, chỉ cần chúng ta bình tĩnh, từ từ thực hiện theo kế hoạch là được rồi.”
“Cha, cha bị Lục Cận Phong giáo huấn một hồi, sao lại trở nên nhát gan đến vậy.” Lục Thừa Mẫn nói, giọng điệu khinh thường: “Năm năm trước con có thể làm hại anh ta, vậy thì năm năm sau cũng có thể làm như vậy, những chuyện còn lại, cha không cần quản nữa, trong lòng con tự khắc có tính toán.”
Cái chức thư ký này, Tô Yên chỉ làm cho có lệ, thực chất cô đã mang danh bà chủ của công ty này rồi.
Tô Yên định làm gì đó, Lục Cận Phong lại lập tức không cho, chỉ cho phép cô ăn uống chán chê rồi lại xem phim nghe nhạc.
Lý do là, Tô Yên là bệnh nhân.
Tô Yên phản bác: “Em bị cảm nhưng khỏi lâu rồi.”
“Thế cũng không được, cần phải nghỉ ngơi đủ một tuần.” Lục Cận Phong bế Tô Yên không an phận trở về phòng nghỉ, đặt cô nằm lên giường, đắp chăn cho cô rồi nói: “Ngủ ngay.”
Tô Yên không nhịn được mà bật cười: “Lục Cận Phong, bộ anh muốn biến em thành người tàn tật hay gì.”
“Vậy để anh bảo thư ký Ngải dẫn em đi làm đẹp.”
“Thôi thôi, em đi ngủ đây.”
Mấy ngày tiếp theo, Tô Yên đều được hưởng chế độ ăn ngủ chán chê rồi lại dậy chơi game, thỉnh thoảng Lục Cận Phong lại vào đưa nước cho uống.
Rõ ràng là cô tới công ty để làm việc, cuối cùng lại thành cùng Lục Cận Phong tới công ty, sau đó chỉ có anh làm việc mà thôi.
Thời gian thấm thoát trôi, chẳng mấy đã đến ngày tổ chức tiệc từ thiện.
Lưu Tuyết Lam đã sớm đưa Tiểu Vũ tới nơi diễn ra buổi tiệc, Tô Yên thì đi cùng An Hinh.
Chỉ là hôm nay ra đường không xem lịch, vừa mới tới buổi tiệc thì lại đụng mặt vợ chồng Tô Vân và Sở Hướng Nam.
Tô Vân đi một đôi giày đế thấp, mặc váy dài màu trắng, trang điểm trông rất thuần khiết, gương mặt tươi cười rạng rỡ, vô cùng ý nhị.
Còn lại Sở Hướng Nam thì vẫn luôn trưng ra cái vẻ mặt không chút cảm xúc.
Tô Yên định đi thẳng vào bên trong, không hề có ý định muốn chào hỏi Tô Vân, nhưng mà còn chưa kéo An Hinh bước được hai bước thì đã nghe thấy cái giọng õng ẹo của Tô Vân vang lên từ phía sau.
“Chị, chị cũng tới rồi, chúng ta cùng nhau vào trong đi.” Tô Vân nói xong bèn ngoảnh đầu lại nói với Sở Hướng Nam: “Hướng Nam, anh nhanh lên một chút.”
Tô Yên và An Hinh bốn mắt nhìn nhau.
Màn kịch một vai này, cô ta diễn không thấy ngượng sao?
Quả nhiên, chỉ cần bản thân không cảm thấy xấu hổ, người xấu hổ là người khác, về điểm này thì Tô Vân phát huy rất thành thục.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!