Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Tô Yên bị người đó ôm chặt, sợ đến hét càng lúc càng lớn, đôi mắt vẫn trước sau như một không có mở ra.

“Yên Yên, mở mắt ra.”

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai khiến cõi lòng Tô Yên bình tĩnh, đôi mắt cũng bỗng mở to lên, quay đầu nhìn lại.

Lục Cận Phong tháo mặt nạ quỷ kia xuống.

Tô Yên trợn tròn mắt, vừa mừng vừa sợ: “Lục Cận Phong? Sao lại là anh? Cuối cùng anh cũng đến rồi, anh còn không đến, em sẽ bị phơi thây ở chốn đồng không mông quạnh này mất.”

Như tìm thấy được chỗ dựa rất vững chắc, Tô Yên khi nãy còn cố gượng mình phải kiên cường nay bỗng ôm chầm lấy Lục Cận Phong vừa khóc vừa cười.

“Không sao rồi, anh ở đây. Sau khi em mất tích, anh đã điều tra được em bị Chu Kiệt bắt cóc tới đây nên đã lập tức chạy tới.” Lục Cận Phong nhìn thấy trên trán người kia có vết máu, ánh mắt lại lập tức chìm xuống: “Sao lại bị thương rồi? Có còn bị thương chỗ nào nữa không?”

“Chỗ nào cũng bị thương, chỗ này chỗ này đều đau.” Tô Yên chỉ vào đôi chân cùng tay của mình, cô cảm thấy toàn thân đều đau nhức, hai chân cũng như nhũn ra. Sự căng thẳng và hồi hộp vừa nãy biến mất, Lục Cận Phong tới rồi, cô cũng không cần gắng gượng nữa.

Lục Cận Phong ôm lấy người kia vào lòng: “Chu Kiệt đánh em bị thương?”

Tô Yên nghe được giọng nói của anh có sát khí, vội vàng nói: “Lần này không có liên can gì tới anh ta đâu. Lục Cận Phong, trước đó anh chặt một chân của người ta, hiện tại em cũng bị chút vết thương ngoài da, không đáng kể. Anh không được vì em mà lại đi trả thù người ta.”

Lục Cận Phong nhìn Tô Yên bằng ánh mắt sâu thẳm, nói: “Anh đưa em đi bệnh viện trước đã.”

Tô Yên lại nói đỡ cho Chu Kiệt, chuyện này khiến Lục Cận Phong hơi kinh ngạc.

Ở phía chiếc xe đang dừng lại ven đường, đám người Hạ Vũ và Hạ Huy nhìn thấy Lục Cận Phong quay trở lại cũng bận bịu tháo mặt nạ trên mặt xuống.

“Đại ca, cô Tô.”

Tô Yên liếc nhìn Hạ Vũ và Hạ Huy, còn cả một đám tầm mười mấy người đều đang mang mặt nạ quỷ, bừng tỉnh ra: “Lục Cận Phong, anh chính là người đứng đầu tổ chức Ám Dạ?”

“Ừm.” Lục Cận Phong thẳng thắn gật đầu.

Tô Yên kinh ngạc: “Rốt cuộc anh còn bao nhiêu thân phận giấu em nữa hả.”

Lúc này cô mới hiểu ra, lúc trước cô dắt An Hinh đi vào con hẻm nhỏ ở sau quán bar đó đã đụng phải đám người của Ám Dạ, lúc đó còn tưởng rằng bản thân mình chết chắc rồi, cuối cùng lại được thả đi. Tới bây giờ mới nhận ra được nguyên nhân là vì đâu.

“Hết rồi.” Lục Cận Phong rất thành thật nói: “Anh vẫn luôn muốn tìm cơ hội thích hợp để thẳng thắn với em…”

“Chỉ là không tìm được cơ hội, có đúng không.” Tô Yên nghe được lời Lục Cận Phong nói, tay vuốt ngực trấn tĩnh lại: “Anh để em bình tĩnh lại chút đã. Anh trong một thoáng lại biến thành một kẻ giết người không chớp mắt, con tim bé nhỏ này của em chịu không nổi.”

“Được.” Lục Cận Phong ôm cô lên xe, dặn dò Hạ Vũ: “Tới bệnh viện, bảo những người khác trở về phân bộ đi.”

Hạ Vũ: “Vâng, đại ca.”

Tô Yên nhìn xuyên qua cửa kính xe thấy đám đàn em mang mặt nạ đó của Lục Cận Phong rất có quy củ mà rời đi, trong lòng lại cảm thấy hoảng sợ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận