“Con không sao là tốt, con hãy dưỡng bệnh thật tốt đi.” Trần Tố Anh bên ngoài ôn nhu, nhưng đối với Hồ Thanh vẫn không quá gần gũi, ngược lại có nhiều phần khách sáo hơn.
Trong lòng Trần Tố Anh cũng rất phức tạp, vừa rồi nghe bác sĩ nói đứa trẻ không sao, còn có khả năng là con trai, vừa nghĩ đến đứa cháu này của mình, Trần Tố Anh thật sự không biết phải làm sao.
Hồ Thanh quan sát sắc mặt của Trần Tố Anh, vô cùng ủy khuất nói: “Mẹ, có phải nhà họ Lục không hoan nghênh con không? Không thừa nhận đứa trẻ này? Hiện tại nhà họ Lục có cô Tô, con ở nhà họ Lục cũng là thừa thãi, hơn nữa hình như cô Tô không thích con…”
“Con nghĩ nhiều rồi.” Trần Tố Anh cắt ngang lời cô ta nói: “Tiểu Yên sẽ không đẩy con, nó không phải người như vậy.”
Trần Tố Anh tín nhiệm Tô Yên như vậy khiến cho trong lòng Hồ Thanh căm ghét.
Hồ Thanh lúng túng nói: “Mẹ, vừa rồi là con quá sợ hãi rồi, vì thế mới hiểu nhầm là cô Tô đẩy con, con xin lỗi, quả thật cô Tô không có đẩy con.”
Hồ Thanh cũng có thể nhìn thấy, chỉ cần nói không tốt về Tô Yên, Trần Tố Anh sẽ có phản ứng rất lớn.
Nếu như cô ta muốn tiếp tục ở nhà họ Lục, thì không thể ngang nhiên đối đầu với Tô Yên.
Cô ta chỉ biến mất có mấy tháng, thật sự không biết Tô Yên đã dùng cách gì, không những mê hoặc được Lục Cận Phong, đến cả Trần Tố Anh cũng đứng về phía Tô Yên.
Vẻ mặt của Trần Tố Anh dịu đi: “Mẹ đã nói Tiểu Yên sẽ không làm như vậy mà, Hồ Thanh, con dưỡng bệnh cho tốt, mẹ về trước đây, cần gì thì cứ gọi cho nhân viên chăm sóc.”
Vừa nghe Trần Tố Anh muốn đi, trong lòng Hồ Thanh đã lạnh đi một nửa.
Từng người một trong nhà họ Lục đều không để cô ta vào trong mắt, điều này khiến cho cô ta cảm thấy bản thân làm những việc kia giống như thằng hề đang nhảy nhót vậy.
“Mẹ…” Hồ Thanh chống tay ngồi dậy.
Trần Tố Anh lập tức gọi cho nhân viên chăm sóc: “cô Lý, làm phiền cô chăm sóc cô Hồ rồi.”
Sau đó lại cười với Hồ Thanh nói: “Dưỡng bệnh cho tốt nhé.”
Cô Hồ?
Điều này hoàn toàn không coi cô Hồ là người nhà họ Lục.
Sau khi Trần Tố Anh giao người cho nhân viên chăm sóc, bản thân liền đi luôn.
Hồ Thanh tức đến nắm chặt tay thành quyền, trong mắt đều là oán khí.
Trần Tố Anh bà được lắm, lại dám đối xử với tôi như vậy, tôi sẽ khiến cho bà, và nhà họ Lục các người đều phải hối hận.
Trần Tố Anh vừa đi ra thì Tô Yên đến, hai người đã lỡ mất nhau ở cửa bệnh viện.
Tô Yên đi hỏi phòng bệnh mà Hồ Thanh nằm, sau đó thẳng tiến đi tới khoa nội trú.
Nhưng đợi đi khi cô tới phòng bệnh, vừa mở cửa ra thì bên trong lại không có người, chỉ có nhân viên chăm sóc đang ở bên trong thu dọn.
Tô Yên hỏi: “Cho hỏi cô Thanh đâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!