Đừng nói đến Lục Cận Phong, đến cả Trần Tố Anh và ông cụ Lục cô ta cũng không gặp được.
Trong lòng Hồ Thanh vô cùng ấm ức, cô ta khát nước muốn uống nước, ra lệnh cho người giúp việc: “Rót cho tôi cốc nước, rồi làm chút hoa quả.”
Người giúp việc đang dở tay, dường như không nghe thấy.
Hồ Thanh càng tức hơn, đi đến trước mặt người giúp việc, hung dữ nói: “Tôi bảo cô rót nước cô không nghe thấy gì sao? Tôi đang mang thai chắt trai đầu tiên của nhà họ Lục, sau này sẽ là người thừa kế của nhà họ Lục, các người dám thờ ơ tôi, có tin tôi cho các người cút hết không.”
“Vâng, cô Hồ, bây giờ tôi đi rót nước.” Khuôn mặt người giúp việc không biểu cảm đi mất.
Hồ Thanh ngồi vắt chân trên ghế sô pha, bộ dạng cả vú lấp miệng em ngồi đợi.
Một lúc sau, người giúp việc cầm theo cốc và bình nước tới, đặt lên bàn rồi bỏ đi.
Hồ Thanh nhìn chằm chằm cốc và bình nước, tức đến trợn tròn mắt: “Rót nước cho tôi, cô thái độ cái gì đấy, có tin tôi cho cô cút xéo không.”
Người giúp việc lại rót nước.
Hồ Thanh vẫn nén cơn tức giận vào trong lòng, thì đúng lúc Hạ Phi từ bên ngoài chạy vào.
Hạ Phi đi thẳng qua người Hồ Thanh lên tầng ba, không có ai ngăn lại.
Hồ Thanh nghĩ đến bản thân còn không lên đường tầng ba, nhưng một đứa trẻ lại có thể lên, trong lòng bỗng cảm thấy bất công.
“ Đứng lại.”
Hồ Thanh hét lên một tiếng, đi tới chỗ nó.
Hạ Phi đứng lại, nhìn Hồ Thanh: “Có chuyện gì.”
“Cô ngồi kia mà cháu không nhìn thấy sao, sao lại không có một chút lễ phép nào, không biết chào người lớn sao.”
Hồ Thanh rất khó chịu trong lòng, đến cả một đứa trẻ cũng không để cô ta trong mắt.
“Không nhìn thấy.” Giọng điệu Hạ Phi có vài phần giống Tô Yên.
“Đồ ranh con, đến mày cũng không coi tao ra gì.” Hồ Thanh tức đến không kìm chế được, vươn tay ra vặn lỗ tai của Hạ Phi.
Hôm nay cô ta muốn dạy dỗ Hạ Phi.
Hạ Phi dễ dàng né tránh, ánh sáng trong con mắt đen láy lạnh đi, nổi cáu nói: “Tránh ra.”
Chỉ là một đứa trẻ mấy tuổi, nhưng khí chất vừa tỏa ra thì trong lòng Hồ Thanh đã sửng sốt, khí thế đó có vài phần giống với Lục Cận Phong, khiến cho cô ta cảm thấy giống như nhìn thấy Lục Cận Phong.
Đúng là gặp quỷ mà.
Hồ Thanh kinh hãi, đợi lúc cô ta hoàn hồn lại thì Hạ Phi đã đi lên lầu.
Hồ Thanh nhận ra mình bị một đứa trẻ dọa nạt, cô ta thẹn quá hoá giận hỏi: “Đứa trẻ kia có quan hệ gì với cô Tô?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!