Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Trước khi Chu Hoàng Long đến, chắc chắn đã nghe ngóng qua rồi, cũng biết chuyện Tần Phương Linh và Tô Vân bắt cóc và ném Hạ Vũ Mặc xuống biểnn, mặc dù ông ta cũng tức vì hai người này quá ngu ngốc, nhưng lúc này, ông ta chỉ có thể giả vờ không biết.

Hạ Vũ Mặc chỉ là một cô nhi, ông ta đã nghe ngóng qua rồi, sau khi đứa nhỏ đó xuất hiện ở tiệc họp mặt gia đình thì đã được Tô Yên nhận về nuôi.

Bây giờ có tin đồn Tô Yên được Lục Cận Phong nhìn trúng, và xác định cô làm bà chủ của nhà họ Lục.

Bây giờ nhìn thấy Lục Cận Phong ra mặt thay Hạ Vũ Mặc, ông ta cảm thấy tin đồn này chắc là thật rồi.

Nhưng Chu Hoàng Long thật sự không tin Lục Cận Phong sẽ vì một đứa nhỏ không có quan hệ máu mủ như Hạ Vũ Mặc mà trở mặt với nhà họ Chu.

Lục Cận Phong hừ lạnh một tiếng, nhàn nhã uống trà, một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến Chu Hoàng Long thay đổi sắc mặt.

“Hai người này suýt nữa đã hại chết con trai tôi, Tổng giám đốc Chu cảm thấy chuyện này nên xử lý thế nào?”

Con trai?

Lời này vừa nói ra, đừng nói là mặt của Chu Hoàng Long vừa ngẩn người vừa chấn động, đến Tô Yên và Vạn Nhất cũng ngạc nhiên.

Nhưng rất nhanh Tô Yên đã nhớ ra, trước kia Lục Cận Phong từng nói muốn nhận Hạ Vũ Mặc làm con nuôi.

Con nuôi cũng là con mà.

“Cậu cả Lục, sao có thể chứ.” Chu Hoàng Long kinh ngạc nói: “Đứa nhỏ này sao có thể là con của cậu được.”

Tô Vân cũng vội nói: “Đứa con hoang đó chỉ là một cô nhi thôi, sau này được Tô Yên nhận nuôi, cậu cả Lục, cậu không thể vì lấy lòng Tô Yên mà lấy lý do này để làm khó hai người phụ nữ chúng tôi được.”

Mặt Lục Cận Phong lạnh đi, nghiêm giọng nói: “Lục Cận Phong tôi muốn giết hai người còn cần lấy lý do sao?”

Nghe đồn Lục Cận Phong máu lạnh vô tình, thủ đoạn giết người rất quyết đoán, trên tay dính vô số máu tươi, những người vợ trước đó đều là bị giày vò đến chết.

Tô Vân nghĩ đến đây, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch: “Cậu chủ Lục, tôi nói sai rồi, không phải tại tôi, tất cả những chuyện này đều là chủ kiến của mẹ tôi, là bà ấy đã bắt cóc Hạ Vũ Mặc, cũng là bà ấy đã ném Hạ Vũ Mặc xuống biển, không liên quan đến tôi.”

Nói xong, Tô Vân kéo Tần Phương Linh một cái, khóc lóc nói: “Mẹ, mẹ mau thừa nhận đi, thừa nhận tất cả những chuyện này đều là do mẹ làm, không liên quan đến con đi. Trong bụng con còn đang mang thai, con thích nhất là trẻ con, sao có thể làm hại đến Hạ Vũ Mặc chứ.”

Một loạt hành động của Tô Vân khiến Tô Yên và Vạn Nhất nhìn đến há hốc mồm, vì để sống sót mà trực tiếp bán đứng mẹ ruột của mình.

Tần Phương Linh nghe thấy những lời của Tô Vân, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc và lạnh lẽo, lại càng thêm đau lòng và thất vọng, tức đến răng lợi nghiến chặt.

Đây là đứa con gái mà bà ta đã đặt bao nhiêu công sức để nuôi dưỡng và dạy dỗ, đặt trong lòng bàn tay mà nuông chiều, chuyện gì cũng chiều theo cô ta, nhưng khi gặp phải nguy nan thì cô ta lại trực tiếp đẩy bà ta ra chịu trận.

Tần Phương Linh nhìn chằm chằm Tô Vân một lúc lâu, trong ánh mắt khó tin lại tràn đầy tình yêu thương có nước mắt đang chuyển động, qua một lúc lâu sau, bà ta mới nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Tiểu Vân.”

“Mẹ, mẹ mau nói với bọn họ mẹ là đầu têu, con đã từng khuyên mẹ, bảo mẹ đừng làm như vậy.” Cảm xúc của Tô Vân rất kích động, thúc giục Tần Phương Linh thừa nhận: “Mẹ, mẹ nói gì đi.”

Tần Phương Linh đưa tay sờ mặt Tô Vân, nước mắt rơi ra, bà ta cúi đầu bình tĩnh lại, lúc ngẩng đầu, dường như bà ta đã hạ quyết tâm gì đó.

“Cậu cả Lục, chuyện ngày hôm nay đúng là do tôi làm.” Tần Phương Linh nặng nề nhắm mắt lại, sau đó hung thần ác sát chỉ vào Tô Yên: “Tôi hận con khốn này, chính nó đã khiến tôi mất hết danh dự, rơi vào kết cục thê thảm như ngày hôm nay, nó không để tôi sống tốt, tôi cũng sẽ không để nó sống tốt.”

Trong mắt Tần Phương Linh tràn đầy sự căm hận, nỗi hận đó không hề giả tạo chút nào.

Hôm nay bà ta muốn bảo vệ Tô Vân thì phải vạch tất cả mọi chuyện ra, cũng phải để mọi người đều hận cô.

Chu Hoàng Long nhíu mày: “Em cần gì phải như vậy, một đứa nhỏ mà em cũng xuống tay được.”

Chu Hoàng Long tỏ vẻ bất lực, rõ ràng là không muốn quan tâm nữa, vì Tần Phương Linh và trở mặt với nhà họ Lục, không đáng.

“Chỉ cần là chuyện khiến Tô Yên không vui, em đều muốn làm.” Tần Phương Linh đột nhiên cười một cách điên cuồng, chỉ vào Lục Cận Phong: “Đường đường là cậu cả nhà họ Lục lại thích đi nhặt một chiếc giày rách người ta từng mang, thật là buồn cười chết mất, ha ha, mấy năm trước đời tư của Tô Yên vô cùng hỗn loạn, đến con cũng sinh cho người ta rồi.”

“Chuyện này là thật một trăm phần trăm, không tin cậu có thể cho bác sĩ kiểm tra Tô Yên, xem coi có phải nó đã từng sinh con hay không.”

Lần trước ở bữa tiệc họp mặt gia đình đã từng làm ầm ĩ chuyện này, nhưng cuối cùng hắt nước bẩn không thành công, chuyện này cũng chìm xuống.

Lúc này Tần Phương Linh nhắc lại chính là muốn Lục Cận Phong không thoải mái, muốn Tô Yên sống không tốt.

Mặc kệ là có hay không, chuyện này cũng sẽ giống như một cây kim đâm vào cơ thể, ít nhiều gì cũng sẽ có cảm giác đau.

Sắc mặt Tô Yên bình tĩnh, cô đã thẳng thắn với Lục Cận Phong về chuyện từng sinh con từ lâu rồi, nên cũng chẳng sợ Tần Phương Linh vạch trần bí mật này.

Lời của Tần Phương Linh kích thích nỗi giận dưới đáy lòng Lục Cận Phong, giọng anh lạnh lẽo: “Xem ra lúc nãy vẫn dạy dỗ chưa đủ, Hạ Huy, Hạ Vũ.”

“Vâng, thưa đại ca.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận