Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Tô Yên ngơ ngác, cô lại đắc tội Hồ Thanh ở đâu nữa rồi?

Tô Yên cũng không so đo với Hồ Thanh, đang muốn vào trong phòng thì một người giúp việc vội vã chạy tới: “Cô Tô, cô nhanh đi xem với tôi, tôi phát hiện một bí mật.”
Người giúp việc này là người mới vào làm ở nhà cũ nhà họ Lục, được hơn ba tháng rồi, tên là Tiêu An.

Tiểu An ra vẻ thần bí cũng khiến Tô Yên cảm thấy tò mò: “Bí mật gì?”

“Cô Tô, cô đi theo tôi tới phòng của cô Hồ thì sẽ biết ngay thôi.” Tiểu An hạ thấp giọng, sợ bị người khác nghe thấy được.

Hồ Thanh đi xuống lầu rồi, không có ở trong phòng nữ, công thêm sự tò mò nên Tô Yên cũng đi theo.

Tiểu An kéo cô đi vào trong toilet, sau đó lấy một túi ni lông màu đen từ bồn cầu ra, ở bên trong phình ra như có chứa vật gì đó. Tiểu An nói: “Cô Tô, cô xem đi.”

Tiểu An mở túi ra cho Tô Yên nhìn thử.

Cùng là phụ nữ, dĩ nhiên Tô Yên chỉ cần liếc nhìn đã lập tức biết bên trong là cái gì, chính là băng vệ sinh mà phụ nữ thường dùng mỗi lúc tới tháng.

Trên băng vệ sinh có máu.

Tô Yên ngạc nhiên, liếc mắt nhìn Tiểu An: “Đây là của Hồ Thanh dùng sao?”

“Căn phòng này chỉ có mỗi cô Hồ ở, hơn nữa cái cô vừa thấy chính là của hai hôm nay.” Tiểu An nói: “Vừa nãy tôi đi dọn dẹp vệ sinh phát hiện đó. Cô Tô, cô nói thử xem nếu như cô Hồ đang mang thai, vậy làm sao lại tới tháng được?”

Mang thai thì dĩ nhiên sẽ không tới tháng, nhưng mà nếu không có thai thì ắt sẽ tới tháng.

Nói cách khác, Hồ Thanh không có mang thai.

Nhưng mà trước đó lúc Hồ Thanh tới bệnh viện kiểm tra, còn có Trần Tố Anh đi cùng mà, sao lại có thể không mang thai được?

Bụng của Hồ Thanh cũng quả thật có to lên.

Tô Yên ngẫm nghĩ lại nói: “Tiểu An, chuyện này khoan hãy tiết lộ ra. Ngoại trừ tôi, đừng nói cho ai biết cả.”

“Dạ, cô Tô.” Tiểu An biết Tô Yên sau này sẽ là nữ chủ nhân của ngôi nhà này, cho nên cô dặn gì cũng nghe nấy.

Để tránh việc bị Hồ Thanh phát hiện, Tô Yên bảo Tiểu An để túi ni lông lại vào bồn cầu, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Hồ Thanh đi dạo ở dưới lầu một vòng, thấy Lục Cận Phong và ông cụ Lục đang chơi cờ lại thoáng nghĩ ngợi, sau đó bưng nước trà qua tới.

“Ông nội, Cận Phong, đây là trà con vừa mới pha xong, hai người nếm thử nhé.” Hồ Thanh làm ra vẻ dịu dàng thục đức, nhu mì đoan trang.

Ông cụ Lục thích nhất là uống trà, cũng có hơi khát nước nên cầm ly trà lên uống một ngụm, khen thưởng: “Không tệ, Tiểu Thanh, tài nghệ pha trà của con đã có tiến bộ rồi.”

“Nếu ông nội thích thì sau này ngày nào con cũng sẽ pha trà cho ông.” Hồ Thanh cười lấy lòng ông cụ Lục, lại bưng một chén cho Lục Cận Phong: “Cận Phong, anh nếm thử đi.”

Một tiếng “Cận Phong” này nghe vô cùng chướng tai, Lục Cận Phong lạnh lùng: “Để đó.”

“Ồ, dạ.” Hồ Thanh đặt chén trà xuống, lại ngồi ở bên cạnh xem hai người chơi cờ. Xem được một lúc cũng thấy khát nên tự rót cho mình một ly.

Ông cụ Lục hơi nhướn mày nói: “Tiểu Thanh, con đang có thai làm sao có thể uống trà được.”

“Ơ?” Hồ Thanh lúc này mới phản ứng kịp bản thân mình hiện đang là “phụ nữ có thai”, trong lòng lại có hơi sợ. Đặc biệt là lúc nhìn thấy được ánh mắt lạnh lẽo của Lục Cận Phong ngó sang, trên người cô ta cảm thấy như có một sức ép vô hình nào đó đè bẹp, khiến cô ta không tài nào thở nổi.

“Ông nội, khi nãy là con khát nước quá, nghĩ uống một chút chắc sẽ không có chuyện gì. Lần sau con sẽ chú ý hơn.”

“Ừm.” Ông cụ Lục nhìn chằm chằm vào cái bụng của Hồ Thanh, nói: “Dù sao con cũng đang mang thai đứa bé của nhà họ Lục, chỉ cần con có thể bình an mà sinh đứa bé ra, nhà họ Lục sẽ không bạc đãi con.”

Từ sau khi Hồ Thanh quay trở lại, đây là lần đầu tiên nghe được câu hứa hẹn như thế.

Cô ta cảm thấy có chút mừng cũng có chút lo, trong bụng mở cờ mà nói: “Cảm ơn ông nội, con sẽ chăm sóc mình với đứa bé thật tốt.”

Lục Cận Phong không lên tiếng, giống như là người ngoài cuộc.

Ông cụ Lục liếc mắt nhìn biểu cảm của anh, lại nói với Hồ Thanh: “Con về phòng nghỉ ngơi trước đi.”

“Vâng, ông nội.” Hồ Thanh có hơi lưu luyến không muốn rời xa Lục Cận Phong, nhưng cũng chỉ đành nghe lời mà đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận