Dù sao cũng chưa từng được huấn luyện.
Hạ Vũ Mặc có chút mất mát, nắm đấm nhỏ nhắn nắm chặt: “Bắn lại lần nữa.”
Xe phía sau tiếp tục đuổi theo, Hạ Vũ Mặc hưng phấn cần khẩu súng ngắm tới ngắm lui, người đàn ông áo đen lái xe bị dọa sợ né qua né lại, giống như mèo vờn chuột, bị Hạ Vũ Mặc chơi đùa.
Nhìn thấy kỹ thuật bắn súng của Hạ Phi, bọn chúng cũng không dám xem thường Hạ Vũ Mặc.
Nhưng mà bọn họ thực sự đánh giá Hạ Vũ Mặc quá cao rồi.
Hạ Vũ Mặc nở nụ cười tà mị, giọng nói nhõng nhẽo mang theo vài phần khí phách, làm một động tác bắn súng giả: “Xem tôi đây.”
“A.” Người đàn ông bị dọa sợ ném luôn cả tay lái, xe bị đụng vào xe khác, năm chiếc xe đụng vào nhau, trên đường cao tốc nhất thời hỗn loạn, xe phía sau cũng chỉ có thể dừng lại.
“Anh ơi, em xử lý được năm chiếc xe rồi đấy.” Hạ Vũ Mặc hưng phấn hét lớn.
Hạ Phi: “…”
Lý Văn: “…”
Điều này cũng có thể được sao?
Những chiếc xe phía sau mắng nhiếc.
“Không cần mạng nữa hả, lái xe kiểu gì đấy.”
“Xe mô tô mà cũng dám đi lên đường cao tốc hả.”
“Em gái ngươi, không phải lại đụng tới hắc đạo chứ.”
Nhân lúc đường cao tốc bị tắc, Hạ Phi nói: “Ra khỏi đường cao tốc, đi đường nhỏ đi.”
“Không thành vấn đề.” Lý Văn đi xuống từ giao lộ đường cao tốc gần nhất, sống hơn hai mươi năm trên đời, đây chắc chắn là ngày tuyệt vời nhất, kích thích quá đi mất.
Đường nhỏ ô tô không đi vào được, Lý Văn một mạch đi vào đường nhỏ, đi được nửa đường thì xe bị hỏng.
“Nguy rồi, xe chết máy rồi.” Lý Văn sầu muộn nói: “Nếu không chúng ta đến đồn cảnh sát gần đây để báo án đi.”
“Không thể được.” Hạ Phi nói: “Chỉ e chúng ta còn chưa đến đồn cảnh sát được đã bị giết chết rồi.”
Hạ Phi tạm thời không hiểu rõ rốt cuộc có phải là tổ chức Thiên Lang không, hay là thế lực khác.
Đối phương muốn bắt cả em trai nữa, chỉ e là không đơn giản như vậy đâu.
Hạ Vũ Mặc nói: “Vậy đi sửa xe đi, dùng điện thoại xem xem gần đây có cửa hàng sửa xe nào không.”
“Được.” Lý Văn lấy điện thoại ra, tra bản đồ trên baidu tìm được cửa hàng sửa xe, cách đây khoảng một kilomet, vẫn may, không xa lắm.
Hạ Phi suy nghĩ một chút, lấy điện thoại ra gọi cho Vạn Nhất: “Ngài Vạn, tôi vừa bị truy sát, anh kiểm tra xem, gần đây tổ chức Ám Dạ có đắc tội với người nào không?”
Rõ ràng là Vạn Nhất vẫn chưa kịp phản ứng lại, trêu chọc nói: “Cậu nhóc này được đấy, vừa rời khỏi đảo đã bị truy sát rồi, kẻ thù còn nhiều hơn cha nuôi cậu và tôi nữa, chúng ta làm cái nghề này, bị người ta đuổi giết là chuyện bình thường, quen rồi là được.”
Giọng điệu của Vạn Nhất làm ra vẻ ít thấy thì lạ nhiều, nói với Hạ Phi.
“Ngài Vạn…” Hạ Phi nghiến răng, hận không thể một tát đánh chết Vạn Nhất: “Đối phương nhắm vào tôi và em trai tôi.”
“Tiểu Vũ?” Lúc này Vạn Nhất mới kịp phản ứng lại: “Nghe giọng điệu của cậu, hẳn là không sao rồi, gần đây Ám Dạ không đắc tội với người nào cả, nhưng mà kẻ thù trước đây rất nhiều, tôi phái Hạ Huy, Hạ Vũ đi cứu cậu.”
“Tôi gửi định vị cho anh.” Hạ Phi cũng không trông cậy vào cái tên Vạn Nhất không đáng tin cậy này.
Lý Văn còn đang kinh hãi: “Tiểu Vũ, anh hai con rốt cuộc là ai vậy?”
Đứa bé năm tuổi, trầm ổn bình tĩnh, vừa rồi trong mưa bom bão đạn vẫn bình tĩnh chỉ huy, xử lý được mấy chiếc xe.
Thế này mà là trẻ con á, đây quả thực là yêu nghiệt mới đúng.
Hạ Vũ Mặc buông lỏng tay: “Anh hai chính là anh hai thôi.”
Lý Văn tức giận, anh ta có hỏi điều này đâu.
“Tiểu Vũ, con xem vừa rồi suýt chút nữa cậu đã mất mạng rồi, con nói cho cậu biết, tại sao những người này lại muốn bắt các con vậy.”
“Bởi vì bọn họ là người xấu.” Hạ Vũ Mặc cũng không biết, dù sao cậu bé chỉ biết là rất kích thích mà thôi, những người kia đều là người xấu.
Lý Văn: “…”
Hạ Phi vô cùng khổ não nói: “Tôi và em trai tôi vừa phấn nộn vừa đáng yêu, người gặp người thích, ai cũng muốn ôm về nhà, ai ya.”
Lý Văn buồn bực nói: “Rõ ràng bọn họ muốn mạng của hai đứa, rốt cuộc cháu là ai.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!