Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc không có trong đại sảnh, Tô Yên hỏi Vạn Nhất: “Hạ Phi và Tiểu Vũ đâu rồi?” . Bạn có biết trang truyện ( ТR UМTRUYEN.VИ )

“Hạ Phi không thích mấy nơi ồn ào như này nên cả hai đã đến sân sau chơi rồi.” Vạn Nhất nói: “Cô yên tâm, lễ mừng thọ của ông cụ, chẳng ai không biết điều lại đến đây gây rối, bác gái đang ở cạnh hai đứa nhỏ, Lưu Tuyết Lam cũng ở đó.”

Tô Yên yên lòng, cô hỏi: “Sao Lục Cận Phong vẫn chưa tới?”

Lúc nãy cô thấy cha con Lục Thừa Mẫn đã đến rồi.

“Đại ca đi giải quyết chút chuyện, sẽ đến muộn một chút.” Vạn Nhất mỉm cười lịch thiệp nói một câu: “Tham lợi trước mắt, quên họa sau lưng.”

Tô Yên hiểu rõ.

“Hinh Hinh.”

Lý Văn bó bột đi đến, anh ta nhiệt tình vẫy tay với An Hinh từ xa, mỉm cười và gọi một cách thân mật, còn thân thiết hơn cả khi nhìn thấy cha mình.

“Hinh Hinh.” Lý Vân mỉm cười đi đến, trong mắt anh ta chỉ có An Hinh: “Hinh Hinh, hôm nay em thực sự rất xinh đẹp, bộ váy màu vàng lông ngỗng này thực sự rất hợp với em. Đẹp tới mức hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, nghiêng nước nghiêng thành.”

“Anh dừng lại đi.” An Hinh liếc mắt nhìn anh ta: “Sao, ý anh là váy đẹp, còn tôi thì không đẹp chứ gì?”

“Anh không có ý đó, em đẹp hơn, váy chỉ là thứ làm nền thôi.” Lý Văn rất dẻo miệng: “Hinh Hinh, chúng ta đi bên đó uống một ly nhé rồi cùng nhau tâm sự, ở đây ồn ào quá.”

“Không đi, tôi với anh thì có gì để nói chứ.” An Hinh đứng phía sau Tô Yên: “Anh đừng có ý đồ gì với tôi, anh không phải gu của tôi.”

Về chuyện từ chối người khác thì tính cách của An Hinh và Tô Yên giống nhau không bao giờ dài dòng.

Lý Văn ôm ngực, vẻ mặt đau khổ: “Hinh Hinh, em đúng là giỏi làm tổn thương người khác, em không thích điểm nào ở anh, anh sửa đổi không được sao?”

Lý Văn chuẩn bị sẵn tâm lý, cho dù An Hinh nói gì anh ta cũng sẽ thay đổi.

Không ngờ An Hinh nói: “Tôi không thích anh sống.”

Lý Văn chết lặng.

Đây là lý do quái quỷ gì vậy.

Nhưng ta cũng đâu thể đi chết.

“Hinh Hinh, chúng ta không thể đùa như vậy, rất dễ đùa chết đấy.” Lý Văn nói một cách nghiêm túc: “Hay là em nghiêm túc tìm hiểu về anh, lựa chọn anh chính là quyết định chính xác nhất của cuộc đời em.”

Lý Văn đấm tay vào ngực, trông rất ra dáng đàn ông.

An Hinh nhún vai: “Thế thì không cần phải đùa nữa, Tô Yên, chúng ta đi bên đó đi.”

“Chị, chị yêu dấu của em, bà cô của em ơi.” Lý Văn khoác tay Tô Yên, vừa khóc lóc vừa gào lên: “Giúp đi mà, nói vài lời tốt đẹp, chuyện trọng đại của đời em đều nhờ vào chị đấy.”

Tô Yên: “…”

An Hinh: “…”

Như này là trước mặt người ta đi cửa sau sao.

Người không màng đến hình tượng của bản thân chắc chỉ có duy nhất mình Lý Văn.

“Anh đừng có lấy lý do đạo đức để ép buộc chị em của tôi.” An Hinh nói: “Là tôi không thích anh, dù ai có nói tốt đi chăng nữa cũng vô dụng.”

Tô Yên bất lực nhún vai nói: “Anh thấy đấy, tôi cũng không nói gì được.”

Lý Văn thất vọng.

An Hinh đưa Tô Yên đến chỗ những quý cô nổi tiếng đang tụ tập, nhỏ giọng nói: “Tô Yên, muốn hóng hớt thì phải tụ tập với bọn họ, vả lại cũng tránh người khác tám chuyện về cậu.”

“Đúng là phục cái sở thích hóng chuyện của cậu.” Tô Yên dở khóc dở cười nói: “Rõ ràng là cậu muốn hóng chuyện của người ta, đừng có lôi theo mình.”

An Hinh mỉm cười: “Hôm nay cậu là người xinh đẹp nhất ở đây, cậu không sợ người khác tám chuyện về cậu sao?”

“Không cần nghe mình cũng biết bọn họ đang nói cái gì, chẳng qua lại là chuyện về mình và Lục Cận Phong.”

Tô Yên hiểu rõ bản thân, thân phận của cô gây ra rất nhiều tranh cãi.

Vừa là con nuôi của Lý Mộc Sinh vừa là nữ chủ nhân của nhà họ Lục được Lục Cận Phong thừa nhận, vốn dĩ cô đã trở thành một chủ đề bàn tán sôi nổi.

Tô Yên và An Hinh đi vào chỗ của những quý cô nổi tiếng, những người khác cũng dần dần vây quanh.

Mọi người ngoài mặt vẫn cười nói, tỏ vẻ như rất thân quen vậy.

Khôn khéo là bài học mà bất cứ quý cô nổi tiếng nào cũng phải học.

Tô Yên gia nhập vào nhóm các quý cô nổi tiếng, hầu hết các quý cô nổi tiếng trong lễ mừng thọ đều đi qua đó, trăm hoa đua nở và Tô Yên rõ ràng chính là bông hoa xinh đẹp nhất, trong số rất nhiều cô gái xinh đẹp như vậy nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là có thể tìm ra cô.

Hồ Thanh nhìn thấy cảnh này trong lòng vô cùng ghen tị, đúng lúc này có một người phục vụ đi tới: “Cô Hồ, có người nhờ tôi đưa cái này cho cô.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận