Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Hồ Thanh duỗi tay nhận lấy ly nước, đưa tới bên mép.

Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc rất ăn ý mà cùng nhau lùi lại mấy bước, hai anh em đều là bệnh vực người của mình. Hồ Thanh khi nãy nhắm vào làm khó dễ Tô Yên, bọn họ làm sao có thể buồn rầu mà đi được chứ.

Đó cũng không phải là phong cách của hai anh em bọn họ.

Hạ Vũ Mặc nhí nha nhí nhảnh, có vô số chiêu thức để chơi khăm người khác. Trước đây lúc còn ở trại mồ côi, những giáo viên cùng với hiệu trưởng có ai mà không bị Hạ Vũ Mặc chọc phá tới bấn loạn đâu chứ.

Lý Văn cũng đã từng bị Hạ Vũ Mặc chơi khăm suốt mấy đêm liền không dám ngủ, bởi chỉ lo ngủ dậy rồi lại phát hiện ra có con vật sống nào đó trên giường.

Tác phong của hai anh em chính là kiểu Hạ Vũ Mặc tạo ra rắc rối, Hạ Phi sẽ phụ trách dọn dẹp hỗn loạn.

Hồ Thanh uống một ngụm nước trái cây, mặn đến phun hết ra ngoài: “Sao lại mặn vậy chứ.”

Hồ Thanh theo bản năng đứng lên lại không đứng được, bởi váy bị dính chặt vào ghế rồi.

“Thứ con hoang, hai tụi bây chơi xỏ tao.”

Hồ Thanh kịp phản ứng, giận dữ không thôi, cầm ly nước trong tay ném về phía Hạ Vũ Mặc. Hạ Phi thân thủ nhanh nhẹn, ngay lập tức đá bay cái ly ra.

“Dám đả thương em trai tôi, muốn chết hả.”

Cái ly bị đá ra khiến nước trái cây bên trong bắn ra tung tóe, đổ ập về phía Hồ Thanh.

“Đồ của tôi!” Hồ Thanh vội vàng đứng lên, vì có hơi dùng sức nên chỉ nghe “rẹt” một tiếng, chiếc váy bị rách một miếng dính lại ở trên ghế, cả cái mông phía sau của Hồ Thanh đều lộ ra bên ngoài.

“Á!”

Hồ Thanh hét đến chói tai, cuống cuồng tìm vật che chắn nhưng xung quanh lại không có thứ gì cả. Cô ta lúc này trông như một gã hề vậy, gấp đến độ nhảy cẫng lên dò tìm xung quanh.

Tiếng la chói tai đó của Hồ Thanh thu hút tầm nhìn của đông đảo khách khứa ở bên này nhìn qua, nhìn thấy rõ đồ lót của người kia mặc là màu gì, mọi người đều xôn xao bàn tán, cũng có người cười vang một trận, thật khiến Hồ Thanh hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.

Hạ Vũ Mặc và Hạ Phi cùng nhau làm mặt quỷ, nói: “Ai bảo bà mắng bọn tôi chứ, đáng đời.”

Hai nhóc con rất thông minh, không có nói là ra mặt vì Tô Yên, bởi không muốn người kia bị nói xấu.

Lúc vừa mới rời khỏi sảnh lớn, hai thằng nhóc đã cố ý đi tìm nhựa cao su vạn năng bôi lên khắp ghế.

Vạn Nhất nhìn thấy cảnh này cũng dở khóc dở cười. Mới vừa nãy anh còn đang tự hỏi hai thằng nhóc này tìm nhựa cao su làm gì, hóa ra là để dùng với mục đích này.

Trần Tố Anh đi qua, Hồ Thanh gấp đến độ suýt khóc: “Mẹ, hai thằng con hoang đó hại con.”

Trần Tố Anh lập tức cảm thấy khó chịu. Hai cục cưng mà bà thương yêu như vậy sao lại có thể chấp nhận việc nghe người khác gọi hai thằng bé là thằng con hoang chứ.

Kết quả giám định vẫn chưa có, nhưng Trần Tố Anh đã xem hai thằng nhóc như cháu của mình rồi, thân thương đến không chịu được.

“Còn không mau đi thay quần áo, đừng có làm xấu mặt với người khác nữa.” Trần Tố Anh ném áo choàng qua cho Hồ Thanh.

Hồ Thanh giận đến mặt đỏ hồng, nghiến răng nghiến lợi mà cầm lấy áo choàng buộc ở trên eo, che cái mông rồi cúi đầu chạy đi.
Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc vẻ mặt vô tội, hai đứa bé hồn nhiên đáng yêu như vậy ai mà nghĩ chúng nó lại chơi khăm Hồ Thanh chứ?

Dù sao cũng không có ai nhìn thấy.

Trái lại, Hồ Thanh đai nghiến mắng nhiếc hai đứa trẻ là đồ trẻ hoang cho nên không có ai dạy dỗ thì mọi người đều nghe thấy cả.

Hạ Vũ Mặc uất ức lên tiếng: “Bà nội Trần, hình như dì Hồ không thích con và anh trai.”

Dáng vẻ oan ức của Hạ Vũ Mặc đã khơi gợi tình mẫu tử của chín mươi phần trăm số nữ giới có mặt tại hiện trường, trong lòng họ cũng thấy đau xót.

Mọi người hận không thể ôm lấy Hạ Vũ Mặc vào lòng mà vỗ về, Hồ Thanh không thương chúng thì họ thương.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận