Tô Yên phân chia ân oán rõ ràng, nếu không có Lâu Doanh, chắc cô đã chết từ lâu rồi.
n tình cứu mạng này, cô nhớ kỹ.
“Giữa chị em mình không cần khách khí.” Lâu Doanh ngay thẳng, nói: “Chị sang một bên nghỉ ngơi trước đi, còn người phụ nữ này cứ để cho em.” Nói xong, Lâu Doanh xoay người lại, khí chất thay đổi, chỉ riêng trong con ngươi cũng từng chút từng chút lạnh trầm xuống: “Hồ Ly tinh, dám làm chị gái của tao bị thương, mày đã hỏi qua tao chưa?”
“Lâu Doanh, Địa Sát chúng tao với Thiên Lang bọn mày luôn luôn nước sông không phạm nước giếng, tao chưa từng nghe nói mày có chị gái gì đó cả, mày đừng có cản đường tao nữa.”
Người phụ nữ chính là sát thủ của tổ chức Địa Sát, mật danh là Hồ Ly.
Tô Yên ở bên kia nghe thấy vậy thì kinh hãi, tổ chức Địa Sát này cô từng nghe Lục Cận Phong nói qua một lần.
Nếu nói Ám Dạ là một con sói thì Địa Sát chính là một con rắn độc, hung ác, đê hèn, hành động khó nắm bắt và mang tiếng xấu khắp mọi nơi.
Chuyên hoạt động việc giết người cướp của nhưng lại không muốn mạng của người ta.
Nói một cách dễ hiểu thì miễn là bạn có thể trả đủ tiền khi thuê sát thủ của tổ chức Địa Sát thì dù bạn muốn giết tổng thống của một nước thôi, bọn họ cũng dám làm điều đó.
Tô Yên nhất thời cảm thấy sợ hãi, cô nghĩ vừa rồi mình đối đầu với sát thủ của tổ chức Địa Sát vẫn còn giữ được cái mạng này, đây chắc chắn là do hương khói của phần mộ tổ tiên phù hộ.
Tất nhiên, trong này cũng có phần khinh thường đối phương.
Lâu Doanh sờ sờ mũi, cười nhạo một tiếng: “Mày đùa đấy à, họ hàng của bà đây cần gì phải nói cho mày biết? Mày đánh thương chị của tao như vậy, mặc kệ hôm nay mày là nước sông hay nước giếng thì mày cũng đã phạm rồi. Muốn tao dừng tay hả? Được thôi, để một cái tay của mày ở lại đi.”
“Vậy thì đừng nhiều lời nữa.”
Lâu Doanh cất súng đi, vừa kiêu ngạo vừa tự tin nói: “Bà đây cũng không đùa với mày nữa.”
Hồ Ly không có súng, Lâu Doanh cũng sẽ không dùng súng nữa
Cả hai đánh nhau liều mạng bằng tay không.
Kỹ năng mà Lâu Doanh giỏi nhất chính là cận chiến, một chiêu một quyền, đè ép đối thủ đến chết, quả thật nhìn cô ta như đang chơi đùa vậy.
Hồ Ly bị trúng chiêu phải lùi về sau liên tục, phần bụng của cô ta phải nhận nhiều cú đá.
Lâu Doanh bá đạo nói: “Mày đá chị tao một cái thì tao sẽ đá lại mày ba cái, cũng không tính quá đáng lắm đâu.”
Tô Yên không nói nên lời.
Lâu Doanh rõ ràng đã đến từ lâu rồi vậy mà lại nói mới tới.
Hồ Ly thẹn quá hóa giận, cô ta ôm bụng nói:” Lâu Doanh, hôm nay là chuyện ân oán cá nhân của tao với Tô Yên, tao khuyên mày một lần nữa, đừng xen vào chuyện của người khác.”
Lâu Doanh móc móc tai rồi thản nhiên nói: “Mặc kệ hôm nay chị của tao cùng mày gianhg đàn ông hay là chị của tao đào cả mộ tổ tiên của mày lên nhưng mày đã làm thương chị tao, vậy thì không được, đừng nói nhảm nữa, tới đây đi.”
Gương mặt Lâu Doanh sầm lại, một quyền đánh tới.
Hồ Ly vội vàng tránh ra, cô ta biết mình không phải là đối thủ của Lâu Doanh. Trước khi Lâu Doanh muốn ra tay thì đột nhiên trên tay Hồ Ly xuất hiện một con dao găm nhỏ.
Tô Yên thấy vậy, lo lắng hét lên: “Cẩn thận với con dao trong tay cô ta.”
Hồ Ly đâm về phía Lâu Doanh, khi được Tô Yên nhắc nhở, Lâu Doanh cũng nhận ra.
“Mẹ kiếp, mày dám giở trò với bà đây.”
Lâu Doanh tức giận, như bùng phát sức mạnh Hồng Hoang, trực tiếp dùng sức siết chặt tay Hồ Ly, Hồ Ly hét lên vì đau đớn, dao trong tay cô ta rơi xuống đất.
Lâu Doanh chộp lấy cô ta rồi quăng cô ta ngã xuống đất mấy lần như quăng bao cát, sau đó đá cô ta một cái bay ra ngoài.
Tô Yên ngẩn người.
Cô ấy thật sự rất khỏe.
Chỉ cần đủ mạnh thì dù có âm mưu hay thủ đoạn gì thì cũng không có gì đáng nói.
Tô Yên không khỏi tự hỏi, một cô gái mạnh mẽ như vậy thì loại đàn ông như nào mới có thể xứng đáng với cô ấy.
Lâu Doanh vỗ vỗ tay phủi bụi không tồn tại trên tay, cười lạnh nói: “Đồ chơi dơ.”
Hồ Ly tức giận đến xanh mét cả mặt:” Lâu Doanh, mối thù này của chúng ta hình thành.”
Vừa nói xong, Hồ Ly chạy nhanh đi, so với bất cứ thứ gì cũng không chạy nhanh bằng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!