Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

“Sáng nay vừa xác nhận, là một cặp song sinh, dự định sẽ nói với mọi người khi thai ổn định lại.”

“Song sinh sao? Đây là chuyện tốt.” Lưu Tuyết Lam vui mừng không tả xiết.

“Ai mang thai song sinh?”

Lý Văn từ bên ngoài trở về, đúng lúc nghe thấy.

“Chị con mang thai rồi.” Lưu Tuyết Lam nói: “Con xem xem, chị hai con đã mang thai rồi, con cũng không còn trẻ nữa, còn không dẫn một đứa con dâu về đây cho mẹ.”

Quảng cáo sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!

“Mẹ, không phải là con không dẫn, mấu chốt là Hinh Hinh không đồng ý.”

Lưu Tuyết Lam vừa nghe thấy những lời này, bà vui mừng nói: “Hinh Hinh là ai?”

“Chính là An Hinh, cô cả nhà họ An, người có tính tình vô cùng xấu.” Lý Văn đau khổ nói: “Phụ nữ bây giờ rất khác người, quá khó khăn.”

Lưu Tuyết Lam suy nghĩ một lúc, bà mới nhớ ra An Hinh này là ai.

“Tiểu Văn à, tầm nhìn của con cũng quá đặc biệt rồi, tại sao con lại tìm chỗ chết, đi yêu con bé nhà họ An đó, nếu như cưới con bé đó vào nhà này, con còn không bị bạo lực gia đình à.”

Nghe vậy, Tô Yên thật sự không nhịn được, cô phun tổ yến ra khỏi miệng.

Lưu Tuyết Lam thật là có tầm nhìn xa.

Với tính khí của An Hinh, một lời không hợp thì có thể đánh tay đôi với Lý Văn.

Lý Văn bĩu môi: “Mẹ, mẹ coi thường con trai mẹ quá rồi.”

“Với thân hình nhỏ bé này của con, có chỗ nào con chịu đựng được một người vợ với tính khí mạnh mẽ.”

Tô Yên giơ tay lên, cười và nói xen vào: “Mẹ đỡ đầu, mẹ nói quá đúng, trước đây con cũng khuyên Lý Văn như vậy, nhưng nó không nghe, thế nào cũng phải tự tìm đường chết.”

“Chị, chị không giúp thì thôi đi, cũng không thể nắm chân sau kéo lại, nói lời châm chọc như vậy chứ.” Lý Văn nắm chặt tay, xin thề: “Mọi người đả kích con thế nào cũng được, nhưng cả đời này nếu như con không thể lấy An Hinh, xem như con thua, vậy con sẽ xuất gia làm hòa thượng.”

Lưu Tuyết Lam vội vàng nói: “Con à, con đừng nghĩ không thông.”

“Vậy chúng ta hãy chống mắt lên chờ xem…” Tô Yên chưa kịp nói xong, bụng dưới của cô đột nhiên đau nhói, phần dưới cơ thể có một luồng nhiệt tuôn ra, Tô Yên lập tức hoảng sợ.

Lưu Tuyết Lam nhận ra có điều gì đó không ổn: “Tiểu Yên, sao vậy?”

“Bụng con đau quá.” Tô Yên ôm bụng: “Mau đưa con đến bệnh viện.”
Tô Yên một ngày vào bệnh viện ba lần.

Cô nghĩ năm nay nhất định là phạm Thái Tuế. Trong năm này, quả thật là còn phong phú, đa dạng lại kích thích hơn hai mươi lăm năm đã qua.

Mà phần kích thích, toàn là xuất hiện sau khi gặp gỡ Lục Cận Phong.

Đến bệnh viện, lập tức sắp xếp một loạt kiểm tra.

Kết quả cuối cùng là, nguy cơ xảy thai.

Còn về nguyên nhân, bác sĩ đã phân tích mấy cái. Tô Yên nghĩ cái có khả năng nhất là nhân tố bên ngoài.

Bác sĩ yêu cầu nằm viện dưỡng thai.

Tô Yên nằm trên giường bệnh nghĩ lại mà sợ. Nếu như không có chuyện xuất huyết, cô còn tưởng trước giờ mình làm bằng sắt.

Lưu Tuyết Lam cũng bị dọa không nhẹ. Hạ Vũ Mặc cũng lo lắng đến phát khóc.

“Tiểu Vũ, đừng lo lắng, không phải mẹ đã không sao rồi sao.” Tô Yên hé ra một nụ cười, kéo tay Hạ Vũ Mặc: “Nào, sờ em gái đi, mẹ và em gái đều khỏe mạnh.”

Hạ Vũ Mặc cẩn thận sờ bụng Tô Yên, làm như một ông cụ non, xụ mặt, nói một cách nghiêm túc: “Mẹ không thương tiếc bản thân mình. Kể từ hôm nay, mẹ phải nghỉ ngơi cho tốt, không được chạy loạn, cũng không được xuống đất. Nếu cần gì thì bảo Tiểu Vũ là được, Tiểu Vũ sẽ chăm sóc mẹ.”

Hạ Vũ Mặc vỗ ngực, vừa đáng yêu, vừa có cảm giác rất có trách nhiệm, thật có một chút dáng vẻ của đàn ông con trai rồi.

Tô Yên bị chọc cười: “Được, cái gì mẹ cũng nghe con hết, quản gia nhỏ của mẹ.”

Lưu Tuyết Lam nghe thấy cũng cười: “Tiểu Yên, Tiểu Vũ là thương con. Ba tháng đầu trong thời gian mang thai, vẫn phải chú ý chút, nghỉ ngơi nhiều hơn.”

“Dạ.” Tô Yên cười nói: “Mẹ nuôi, thật ngại quá, đã khiến mẹ lo lắng rồi.”

“Nói những lời này làm gì.”

“Yên Yên.”

Sau khi nhận được tin tức, Lục Cận Phong sốt ruột, vội vàng chạy đến.

Nhìn thấy Tô Yên đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, trái tim Lục Cận Phong đau nhức nhối: “Yên Yên, em cảm thấy sao? Bác sĩ nói thế nào? Còn chỗ nào khó chịu nữa không?”

Tô Yên cười yếu ớt, nói: “Anh hỏi em nguyên một hơi nhiều câu hỏi như vậy, bảo em trả lời cái nào đây. Đừng lo lắng, em không sao, nghỉ ngơi là khỏe.”

“Còn nói không sao, nguy cơ xảy thai, không thể qua loa được đâu.” Lưu Tuyết Lam nói: “Mọi thứ đều làm theo lời căn dặn của bác sĩ, nằm trên giường nghỉ ngơi.”

“Nguy cơ xảy thai?” Lục Cận Phong hoảng sợ, liếc nhìn bụng Tô Yên, nắm chặt bàn tay Tô Yên: “Yên Yên, em chịu khổ rồi.”

Anh không ngờ mang thai lại khó khăn như vậy.

Mà kế tiếp, khi anh đứng nhìn bác sĩ tiêm thuốc an thai cho Tô Yên, một cây kim to như thế, đâm vào trong cơ thể Tô Yên, dường như còn đau hơn khi đâm vào người anh.

Tô Yên rõ ràng cảm thấy đau, nhưng lại chỉ nhíu mày, vả lại còn cười trấn an anh: “Không sao, không hề đau chút nào.”

Viền mắt Lục Cận Phong ươn ướt.

Lúc đi, bác sĩ nói: “Thêm một lát nữa lại tiêm thêm một mũi, sau ngày mai, mỗi ngày chỉ cần tiêm một mũi là được.”

Lục Cận Phong hỏi: “Vậy tổng cộng tiêm bao nhiêu mũi?”

“Để xem tình hình, nếu như sau đó không còn xuất huyết nữa, chỉ số Progesterone tăng lên, vậy thì không cần phải tiêm nữa.”

Sau khi bác sĩ đi, Lưu Tuyết Lam cũng dẫn Hạ Vũ Mặc về trước, trong phòng bệnh chỉ còn lại Tô Yên và Lục Cận Phong.

Lục Cận Phong đứng bên cạnh giường bệnh, anh nhìn chằm chằm Tô Yên trong một chốc. Tô Yên bị nhìn thì không hiểu ra sao, cười nói: “Làm sao vậy? Anh đừng như vậy. Bác sĩ cũng đã nói rồi, sẽ không sao đâu.”

Khóe mắt Lục Cận Phong ươn ướt, trong lòng Tô Yên cảm thấy kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Lục Cận Phong vì cô mà ướt viền mắt.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận