Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

“Đã được cấp cứu rồi, đến nay vần chưa tỉnh, đang nằm trong phòng theo dõi đặc biệt.” Xa Thành Nghị nói thèm: “Vào lúc đứng giữa ranh giới sống chết dì Trãn chỉ đế lại một câu, có liên quan đến anh và Hạ Phi với Hạ Vũ Mặc.”
“Nói gì?”
“Dì Trần nói Tô Duy và Hạ Vũ Mặc là con trai anh.”

Lời của Xa Thành Nghị khiến Lục Cận Phong vừa giật mình vừa kinh ngạc.
Đây cũng không phải là lần đầu có người nói Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc là con trai anh.
Trước đây Chu Tử Thành cũng từng nói như vậy, cũng chính vì vậy mới bắt Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc để uy hiếp anh.
Ban đầu Lục Cận Phong còn tưởng Lục Thừa Mẫn tung tin đồn nhảm, mượn dao giết người, lợi dụng Chu Tử Thành.
Nhưng bây giờ anh không cảm thấy như vậy nữa.
Lục Cận Phong nhớ lại chuyện lần đầu tiên Trần Tố Anh bị đánh lén, nếu Tô Vân chỉ vì ghen ghét Tô Yên, không có lý do gì làm hại Trần Tố Anh.
Một suy đoán chợt hiện lên trong đầu, Lục Cận Phong khàn giọng, khó nén nổi xúc động nói: “Xa Thành Nghị, cậu thấy Hạ Vũ Mặc và Hạ Phi giống tôi không?”
Xa Thành Nghị đán đo một lát nói: “Nói thật thì Hạ Phi giống cậu nhất, cho dù là vẻ ngoài hay tính cách, nếu nói hai người là cha con thì tôi cũng tin thật, nhưng không phải cậu mới quen cô Tô chưa được một năm sao, lấy đâu ra hai đứa con trai lớn như vậy?”
Cũng chính vì vậy, nên Lục Cận Phong chưa từng nghĩ theo hướng đó.
“Theo như tuổi tác của hai đứa trẻ này, nếu như bọn chúng là con của cậu thật, vậy thì chứng tỏ người giải thuốc giúp tôi chính là Tô Yên.”
Chỉ có như vậy mới có sức thuyết phục.
Đời này, trừ Tô Yên ra anh cũng chỉ chạm vào người phụ nữ năm năm trước thôi.
Năm đó ánh sáng lờ mờ, anh cũng không nhìn rõ cô gái đó trông như thế nào, nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại, cô gái năm đó cho anh cảm giác giống hệt như cảm giác Tô Yên mang lại cho anh.
Cơ thể của họ đêu mềm mại như nhau.
Xa Thành Nghị nói: ‘Tôi thấy vẫn nên làm xét nghiệm ADN là tốt nhất
“Làm đi, cậu làm ngay cho tôi với Hạ Phi đi.” Lục Cận Phong nóng lòng muốn biết được đáp án.
Anh vừa nghĩ đến người năm đó là Tô Yên, trong lòng vui mừng khôn xiết, nói cách khác, từ đầu đến cuối Tô Yên vẫn là của anh, chỉ thuộc về mổi mình anh.
Cho dù lúc trước ngoài miệng Lục Cận Phong nói không để ý, nhưng đôi lúc cũng nghĩ đến Tô Yên đã từng thuộc về người khác, trong lòng anh sẽ thấy tiếc nuối và ghen tuông.
Đàn ông không ai không hy vọng người phụ nữ của mình hoàn hảo.
Xa Thành Nghị nhắc nhở nói: “Hạ Phi vừa mới đi cùng cô Tô, nếu làm xét nghiệm ADN, vậy thì cũng phải để ngày mai, hơn nữa nhanh nhất cũng phải ba ngày mới có kết quả.”
Lục Cận Phong không đợi được nữa, như vậy cũng dày vò anh quá.
“Chuẩn bị xe, đến nhà giam, tôi muốn gặp Tô Vân một lát”
Đây là cách tốt nhất để biết sự thật.
“Ý của cậu là Tô Vân biết chuyện này sao?1’
“Tô vân vẫn luôn căm ghét Tô Yên, lúc mẹ tôi xảy ra chuyện, chính là lúc thân phận của Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc bị vạch trần, mẹ tôi lúc đó không có trong phòng khách, ngược lại đã ra ngoài rồi, chuyện này rất khác thường, chắc chắn bà ấy có chuyện quan trọng.”
Xa Thành Nghị hiểu ra: “Cậu nói có lẽ dì Trân âm thâm tìm người làm xét nghiệm ADN sao? Bị Tô Vân biết được nên cô ta mới đánh lén dì Trần?”
“Đây chỉ là suy đoán của tôi, cho dù có phải thật hay không, hôm nay cũng phải hỏi cho ra câu trả lời.”
Nhưng trước khi có được câu trả lời, chuyện này vẫn không không để Tô Yên biết, anh cũng sợ sẽ mừng hụt.
“Được, vậy tôi đỉ lấy xe.”
Một tiếng sau.
Màn đêm buông xuống.
Lục Cận Phong và Xa Thành Nghị xuất hiện trước cửa trại giam nữ.
Trên đường đến đã đánh tiếng trước, xe vừa dừng, cổng trại giam nữ đã được mở ra.
Trưởng trại giam là một người đàn ông trung niên bụng bự, vẻ mặt tươi cười bước đến đón tiếp: “Cậu Lục.”
Lục Cận Phong đeo kính râm, ngồi trên xe lăn, được Xa Thành Nghị đẩy vào trong.
“Tô Vân ở đâu?”
“Tôi đưa cậu Lục qua đó ngay.” Trưởng trại giam cũng không biết Lục Cận Phong đột nhiên muốn gặp Tô Vân làm gì, nói: “Phạm nhân này sau khi vào đây giống như một kẻ điên vậy, miệng cứ lẩm bẩm, không biết đang nói cái gì, cô ta cũng không sống hòa hợp được với các phạm nhân nữ khác, lúc mới vào còn thường xuyên đánh nhau, sau này thì không đánh nữa, cứ ngồi ngẩn ngơ một mình.”
Lục Cận Phong đến Tô Vân cung như vậy.
Cô ta ngồi tựa trên đầu giường, hai mắt nhìn thẳng lên trên nóc nhà, sau gáy đụng đụng vào vách tường rất có quy luật, miệng đang lẩm bẩm, chốc chốc lại bật cười.
Bụng Tô Vân đã rất to rồi, cũng đã được sáu bảy tháng.
Xa Thành Nghị hỏi: “Có gọi bác sĩ vào kiểm tra chưa?”

Nhấn Mở Bình Luận