Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

 

Nhận thức hơn mười năm qua bị phá vỡ, bất kỳ ai cũng phải sững sờ.
Lâu Doanh muốn nói có phải là hiếu lầm hay không nhưng mỗi một chữ Tô Yên nói ra đều là sự thật rõ ràng.
Hai người đều yên lặng, không bày tỏ thái độ gì.
Tô Yên nói: “Chị chỉ muốn cảnh báo hai người, ông ta có thể hãm hại Tiếu Duy thì cũng có thế hãm hại hai người.”
Tất cả mọi người chỉ là quản cờ của Lệ Quốc Minh mà thôi.
“Chị, dù sao cũng phải có lý do gì đó thì ông ấy mới làm như vậy?” Lâu Doanh hơi khó chấp nhận.
Bạch Phi Minh cũng nói: “Bọn em đều được đại ca Lệ nuôi dưỡng lớn lên, ông ấy muốn bọn em làm gì thì chị em bọn em làm cái đó, cho dù thập tử nhất sinh thì em tin là đại ca Lệ sẽ không đối xử như vậy với bọn em.”
“Chị, những lời hôm nay, em sẽ không nói với cậu nhưng em cũng cần phải xác minh sự thật.”
“Được.”
Tô Yên tin tưởng Lâu Doanh và Bạch Phi Minh nên mới mạo hiếm bứt dây động rừng nói với bọn họ.
Hai người Lâu Doanh và Bạch Phi Minh ở lại bệnh viện một lúc rồi đi quán rượu Tứ Qúy, xem như là cải trang theo dõi Lệ Quốc Minh.
Mấy ngày tiếp theo, vụ án của Tỏ Duy trở nên nghiêm trọng hơn, tất cả chứng cứ giống như đã được chuấn bị từ trước, cảnh sát không cần tốn nhiều công sức đê’ tìm được.
Nếu không tìm được bước đột phá nào thì Tô Duy sẽ phải ngồi tù.
Lục Cận Phong không muốn Tô Yên đi giải quyết chuyện của Tô Duy nên giao cho mấy người Hạ Vũ đi làm.
Tô Yên cũng biết rõ tình trạng sức khỏe của bản thân, cho dù cô có sốt ruột thì cũng không được hành động liều lĩnh.
Nhưng ai mà biết được vào lúc đó thì Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc cùng mất tích.
Chương 232: Ra tay lần nữa
Lần này hai người Hạ Phi, Hạ Phi Vũ mất tích không giống lần trước, lần này là lặng lẽ không một tiếng động.
Hạ Vũ liên lạc mấy lần nhưng không gọi được cho Hạ Phi lúc này mới nói cho Lục Cận Phong và Tỏ Yẻn biết.
Tô Yên lo đến cháy gan cháy ruột: “Không liên lạc được từ lúc nào?”
Cứ quýnh lẽn là bụng lại đau đớn không thôi, Tô Yên vô thức phát ra âm thanh kêu đau, Lục Cặn Phong lo láng nói: “Yên Yên, đừng lo lắng.”
Hạ Vũ đáp: “Từ hai tiếng trước, Hạ Phi nói dẩn Hạ Vũ Mặc đi mua đồ, ra ngoài xong thì không thấy quay lại.”
Lục Cận Phong nói: “Mau đi tìm cho tôi, kêu tất cả mọi người đi tìm, trước khi trời sáng, không, trong vòng một tiếng phải tìm được người về.”
Hạ Phi mặt mày đau khổ: “Đại ca, không phải là bọn em không cố gắng, mà là hình như Hạ Phi cố tình che dấu dấu vết, đã cố tình nào dễ tìm được cơ chứ.”
“Cố ý?”
Tỏ Yên nhíu mày: “Vậy Hạ Phi đã dẩn Hạ Vũ Mặc đi đâu kia chứ?”
Mấy người không hiểu ra sao.
ở một kho hàng nào đó ở Đế Đõ.
Đèn sáng trưng, các công nhân vẫn tăng ca để chở hàng.
Chồ này chính là nơi Tô Duy bị bắt.
Hạ Phi Hạ Vũ Mặc lúc này đang bò trong đống cổ dại cách nhà kho hàng chục mét, dùng ống nhòm kiếm tra động tĩnh của nhà kho.
“Anh, chúng ta ta thật sự có thể xử được đám người” Hạ Vũ Mặc vô cùng kích động.
“Nhỏ tiếng chút.” Hạ Phi điều chỉnh góc của ống nhòm, chú ý đến chiếc xe hơi đang đi đến nhà kho này: “Em à, mau cúi thấp cái đầu xuống.”
“Ờ!” Hạ Vũ Mặc vội cúi đầu, chỉ hận không thể dán luôn xuống mặt đất.
Có chiếc ỏ tô màu đen đậu trước cửa gara, tài xế nhanh chóng xuống xe mở cửa, một người đàn ông trung niên bước xuống xe.
Người này chính là Lệ Quốc Minh.
Lệ Quốc Minh cảnh giác nhìn mắt bốn phía, lúc này mới đi vào trong kho hàng.
“Anh, kẻ xấu xuất hiện rồi.”
Hạ Phi nói thầm: “Hôm nay đến thật này/
Mấy ngày nay Tô Yên vì Tô Duy mà lo lắng đến muốn cháy ruột gan, mấy người Hạ Phi cũng tìm mà tìm không được, Hạ Phi lại gặp được vặn may.
Chổ này mới bị điều tra qua, phía cảnh sát cũng không tra lại, giờ chỗ này là an toàn nhất.
Nhưng hai người đến được đây, thật sự là do nối hứng.
Hai người thật sự chỉ là đi mua đồ ăn, tâm huyết dâng trào, mới bắt taxi đến đây.

Nhấn Mở Bình Luận