Ngụ ý là đừng có nói dối đế lừa bọn cháu.
Tô Đình Nghiêm nhạy bén nảy ra một ý, ông ta quỳ xuống giữa Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc: “Cháu ngoại ngoan, ông ngoại cưới chị gái lúc nãy về đây làm bà ngoại mới của bọn cháu, thế nào hả?”
Tô Đình Nghiêm muốn kết hôn rồi, Vu Tinh rất phù hợp với tiêu chuấn kén vợ của ông ta.
Nhưng thái độ của Tô Yên rõ ràng là không đồng ý, ông ta chỉ đành nói ý định của mình cho hai đứa cháu ngoại.
Hạ Phi mờ lời khuyên, giọng điệu y như ông cụ non: “ông ngoại à, lấy vợ là chuyện quan trọng, phải suy nghĩ kỹ mới được.”
Tô Đình Nghiêm nhất thời nghẹn lời, ông ta bị đứa cháu ngoại năm tuổi của mình dạy dỗ rồi.
“Tiểu Vũ.” Tô Đình Nghiêm nhìn về phía Hạ Vũ Mặc: “Cháu không nhẫn tâm nhìn ông ngoại đến từng tuối này rồi mà không có ai bên cạnh chăm sóc chứ?”
“Hây!” Hạ Vũ Mặc thở dốc một hơi, nháy mắt với Hạ Phi một cái: “Anh hai, hai là chúng ta vẫn nên tàn nhẫn một chút đi.”
Hạ Phi gật đầu: “ông ngoại, vậy bây giờ ông dẫn bọn cháu đi đến chỗ ở của cô tình nhân trẻ của ông đi. Qua đêm nay thì bọn cháu không giúp ông nữa đâu.”
“Bây giờ sao?” Tô Đình Nghiêm không hiếu rõ: “Đi làm gì chứ?”
Ha Vũ Măc cười tủm tỉm nói: “Cầu hôn đó.”
Hạ Phi nói: “Rèn sắt khi còn nóng.”
Nói xong, hai đứa nó dẫn nhau đi ra ngoài, Tô Đình Nghiêm đuối theo sau. vốn dĩ thì ông ta thấy không cần phải gấp gáp như vậy, nhưng Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc đã lên xe rồi, còn vẫy vẫy tay với ông: “ông ngoại, mau lên xe đi.”
Tô Đình Nghiêm lên xe: “Thật sự phải đi sao?”
Hạ Vũ Mặc chống tay vào khuôn mặt đáng yêu: “Chị gái vừa rồi rất xinh đẹp đó, không cưới về thì thật là đáng tiếc.”
Hạ Phi phụ họa thêm: “ông ngoại lái xe đi. Nếu như ông không đi thì bọn cháu đổi ý ngay đó.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!