Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Nói xong, Lâu Doanh đè Ngô sở Long lại, nhét lát hành vào trong lổ mũi của Ngô Sở Long, sau đó lại bỏi lên mát vài lần.
Lần này, Ngô sở Long thực sự khóc.
Đôi mát đỏ lên như mắt thỏ, nước mắt lưng tròng, trong lỗ mũi nhét đầy hành nên rất khó chịu, hít thở cũng không thoải mái.
Chiêu này, quá độc ác.
‘Tôi nói, tôi nói còn không được sao, trước đó tôi nghe cha nuôi nói muốn đi tế bái Lệ Uyến, tôi đoán họ có thế sẽ đi nghĩa trang.”
Bạch Phi Minh không nhịn được cười, giơ ngón cái lên với Lảu Doanh: “Cậu học được chiêu này ở đâu vậy?”
“Học với Tiếu Bảo đấy, từ hãy nói, rất cay mắt đấy.” Lảu Doanh bĩu môi, nhìn Ngô Sở Long: “Nói sớm không phải xong rồi sao, lại còn phải đế bà đây dùng tuyệt chiêu, đàn ông các người đúng là rẻ mạt.
Ngô Sở Long không hiếu, vô thức hỏi lại: “Có ý gì?”
“Hèn hạ.”
Ngô Sở Long:
“Có thể lấy hành trong lỗ mũi tôi ra hay không, tỏi đã nói hết tất cả rồi.”
“Anh đã nhìn thấy tôi giữ lời hứa bao giờ chưa?” Lâu Doanh càu nhàu: “Tốt xấu gì hai chúng ta cũng quen biết lâu rồi, sao lại không hiếu tôi nhỉ?”
Lâu Doanh nổi tiếng làm việc theo tâm trạng và không đi theo lẽ thường.
Đột nhiên, lời nói của Lâu Doanh xoay chuyến: “Anh giải thích rõ ràng chuyện của Tỏ Duy cho tôi, tôi sẽ tha cho anh một mạng, đại ca Lệ chắc chắn không chạy thoát được, một khi ông ta sa lưới, Thiên Lang chính là thiên hạ của anh, tôi và Phi Minh rời khỏi, khoản mua bán này có làm không?”
Đây chính là một cuộc mua bán hời.
Thế nhưng mà…
Ngô Sờ Long xoắn xuýt: “Tôi có thể tin cô sao? Hơn nữa, không có các người thì vẫn còn Lương Văn Dũng, cha của anh ta là người cũ, nên có không ít tâm phúc, nếu cha nuôi xảy ra chuyện, tỏi sẽ không còn chỗ dựa, trừ khi hai người giúp tỏi nắm được Thiên Lang.”
“Anh nghĩ đúng là đẹp.” Lâu Doanh cười lạnh một tiếng: “Anh ở trong tay tôi, lại còn dám cò kè mặc cả với tôi, anh là con khỉ ở trên trời phái xuống sao?”
Ngô Sở Long: “Câu này nghĩa là sao?”
Bạch Phi Minh nói: “Chập mạch.”
“Phi Minh, trước tiên cậu cứ ở chồ này trông chừng anh ta, mình đi đến nghĩa trang xem, đúng rồi, lúc nhàm chán, có thể
mượn anh ta tiêu khiến, ở đây còn có chổi lông gà, cọ vào lòng bàn chân là ngứa nhất, không sợ anh ta không nói, còn có một túi hành, nếu anh ta không nói, thì lấy hành làm mặt nạ cho anh ta, còn có mù tạt, bôi lẽn mắt thì vô cùng phê.”
Ngô Sở Long:
Người đẹp lạnh lùng Bạch Phi Minh cũng bị chọc cho bật cười: “Được.”
Nghĩa trang.
Tô Đình Nghiêm bị cuộc gọi của Lục Cận Phong làm cho chả hiểu chuyện gì.
Ông ta tế bái vợ đã khuất, trốn cái gì mà trốn.
Tô Đình Nghiêm cười cười, cũng không đế trong lòng, tiếp tục hóa giấy tiền cho Lệ Uyến.
Mà trong lúc này ở cửa nghĩa trang.
Lệ Quốc Minh lái xe tải vào bãi đổ xe, kéo Tô Yên ở trên xe xuống: “Đi.”
Hôm nay không phải tiết thanh minh, hầu như không có người đến tế bái, xung quanh vô cùng im ắng, lại còn là buổi sáng, sương sớm còn chưa tan, sắc trời còn hơi âm u.
Tô Yên bị kéo đi: “Càng gần phần mộ của mẹ cháu, cháu càng cảm thấy trong người có đồ vật gì đó gần như không ép được
Tô Yên nói rất mơ hồ.
Lệ Quốc Minh nghĩ đến chuyện xảy ra tối qua, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Tô Yên: “Có phải lúc này cháu rất muốn gặp mẹ của cháu hay không?”
“Rất muôn, còn rất muốn khóc.” Tô Yên nhìn về phương hướng phần mộ của mẹ, toàn thân phát run, lấm bấm nói: “Anh cả, hình như em sắp đến nhà rồi, anh thực sự đi theo em rồi.”
Đảy chính là nghĩa trang, lời nói này của Tô Yên đã khiến cho lòng bàn tay của Lệ Quốc Minh lạnh buốt.
Tô Yên cười u ám với Lệ Quốc Minh, sau đó đi về phía phằn mộ, trong miệng lấm bấm: ‘Vê nhà rồi, anh cả, đi, vào nhà một chút nào, đây là lần đầu tiên anh đến chồ em gái, em đi nấu cho anh bát mì.”
Nếu đối thành người khác đã sớm bị dọa cho đái ra quần rồi.
Tô Yên đi vài bước, thấy Lệ Quốc Minh không đuối kịp, quay người, nâng tay bị trói lên ngoắc tay: “Anh cả, đến đây, ở ngay phía trước thôi.”
Một cơn gió lạnh thổi qua.

Nhấn Mở Bình Luận