Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Bây giờ Ám dạ đã dẹp luôn Địa Sát rồi, Thiên Lang lại đang thoi thóp, vậy không phải là một mình Ám dạ độc chiếm sao?
Thật quá khủng khiếp, quá khủng khiếp rồi!
Trong một quán ăn vỉa hè ở khu chợ đêm.
Một đám lưu manh tụ tập cùng nhau uống rượu, la hét trò chuyện.
“Tụi bây có ai muốn cùng tao gia nhập Ám dạ không?”
“Bây giờ cũng chỉ có Ám dạ là có tương lai thôi.”
“Ám dạ người ta sẽ khỏng cần tụi bây đâu, ngoại trừ thu phí bảo kê, chúng ta không biết gì cả.”
“Dù sao đại ca Lục của Ám dạ là thần tượng của tao, mục tiêu cả đời này của tao chính là vào Ám dạ, đi theo đại ca Lục làm chuyện lớn.”
“Đến đại ca Tân cũng bị đại ca Lục xử lý, sự lợi hại của anh ấy, ai ai chúng ta cũng đều biết rõ.”
“Mối thù giết cha, không đội trời chung, đại ca Lục cũng đâu có làm sai, tháng làm vua thua làm giặc thôi.”
“Đúng rồi, tụi mày có nghe nói tin này không, thực ra năm đó còn có người khác xúi giục đại ca Tân đối phó với Lục Nguyên Thành, đại ca Tân cũng là bị gài bẩy thôi.”
“Còn có chuyện này sao? Tin này từ lúc nào thế, sao tụi tao không nghe nói?”
“Tao cứ tường là đang lan truyền khắp nơi chứ.”
Cuộc trò chuyện của đám lưu manh lọt vào trong tai của ông chủ đang ở bàn thu ngân, sác mặt của ông chủ trở nên vô cùng ngạc nhiên.
Ông chủ quán vỉa hè là một người đàn ông khoảng năm mươi tuối, họ Ngô, tên là Ngô Đức.
Ngô Đức mặc tây trang giày da, trông rất có văn hoá, còn đeo mắt kính, rất chỉn chu.
Ngô Đức cầm theo một chai rượu đi qua chỗ đám lưu manh, cười nói: “Mọi người cảm thấy mùi vị của quán tôi thế nào?”
“Không tệ, chỉ là món tôm này không tươi lắm.”
Ngô Đức rất biết cách đối nhân xử thế: “Vậy để tôi bảo nhà bếp đổi một phần mới cho các cậu, Đúng rồi, chai rượu này là tôi tặng cho các cậu uống, là loại mới, các cậu cứ xem như là thử mùi vị giúp tôi nhé.”
“Ông chủ thật biết làm ăn, rất lịch sự.” Tên lưu manh cầm đầu không khách sáo khui chai rượu ra, chia cho mọi người thử một chút: “Mùi vị không tệ.”
“Vậy tôi tặng hai chai cho các cậu nữa.” Ngô Đức cười, hỏi: “Đúng rồi, lúc nây tôi cỏ nghe thấy các cậu nói chuyện, đâ xảy ra chuyện lớn gì sao?”
“Đại ca Tân hại chết cha của đại ca Lục, mấy hôm trước đã tự sát đế thoát tội ở trong tù rồi.”
“Nhưng tôi nghe nói là có người xúi giục đại ca Tân, đại ca Tân chỉ là muốn đánh Lục Nguyên Thành một trận, muốn dạy dỗ ông ta mà thôi, không ngờ lại gây ra chết người.”
Trong lòng Ngô Đức lộp bộp một tiếng, thản nhiên cười nói: “Vậy sao, chuyện trên giang hồ thật là phức tạp, chuyện này xem như là kết thúc rồi chứ nhỉ?”
“Người cũng đã chết rồi, chắc chắn là kết thúc rồi.”
Ngô Đức âm thầm thở phào một hoi, nói: ‘Tôi đi lấy rượu cho các cậu.”
Sau khi Ngô Đức đi rồi, trong đám lưu manh có người nói: “Ông chủ Ngô này rất được đấy, rất biết cách làm ăn.”
“Tôi thấy ông ta ăn mặc gọn gàng, dáng vẻ chỉn chu, không giống như người bán hàng vỉa hè.”
“Tôi nghe nói trước kia ỏng ta làm về mảng tài chính đấy.”
“Vợ ông ta chạy theo người khác, con trai cũng bị tai nạn mà chết, hình như vợ ông ta chạy theo ông chủ lớn nào đó, con trai trên đường đuối theo mẹ đã bị xe tông trúng.”
“Thì ra là vậy.”
Quán vỉa hè ồn ào nhộn nhịp, cho đến rạng sáng, khách khứa mới dần rời đi.
Trong khách sạn nào đó.

Nhấn Mở Bình Luận