Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Tỏ Yên không biết anh đi đâu, thấy Lục Cận Phong đang đi về phía nghĩa trang, cô chỉ nghi ngờ liếc nhìn Lục Cận Phong một cái, xong cũng không hỏi gì.
Khi chiếc xe di chuyến về phía trước, Lục Cận Phong đột nhiên nói: “Anh đã tìm thấy người đàn ông làm cố vấn tài sản của cha em lúc đó, ông ta đã tự khai nhận rằng mình là người đã động tay động chân vào chiếc xe và gây ra vụ tai nạn đó rồi.”
Nghe xong, lòng bàn tay Tô Yên chợt lạnh ngắt.
“Vậy nên, cha của anh không phải bị Tân Chấn Lâm hại chết sao?”
‘Không phải bị ông ta hại chết.’
Tô Yên sững sờ, Tân Chấn Lâm không hại chết ông ấy, nhưng Tân Chấn Lâm lại tự sát vì việc sợ tội này.
Nếu như không có chuyện này, thì Tân Chấn Lâm cũng sẽ không chết.
Đầu óc Tỏ Yèn rối bời, cỏ không thế tiếp nhận được.
Lúc này, trong lòng bàn tay cỏ chợt nóng lên, Lục Cận Phong nắm chặt lấy tay cô: “Yên Yên, anh biết hiện tại em đang cảm thấy khó chịu, không thế nào chấp nhận được, anh đưa em đi gặp một người, đợi khi em gặp người này xong, tâm trạng của em sẽ tốt lên thôi.”
Sự thật chứng minh, cả đời này, ngoại trừ việc che giấu thân phận của mình trong lần đầu gặp mặt, thì Lục Cận Phong chưa bao giờ nói dối Tô Yên.
Khi đến nghĩa trang, Lục Cặn Phong dẩn Tô Yên đến thắng ngôi mộ của Lệ Uyển.
ở đằng xa, Tô Yên nhìn thấy một người đàn ông đang quét dọn trước mộ mẹ cô, khi người đó mệt mỏi thì dừng lại nghỉ ngơi một lát, hái một bông hoa dại đặt trước mộ mẹ.
Người này không ai khác chính là Tân Chấn Lâm đã tự tử vì sợ tội.
“Chuyện này, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Tô Yên khiếp sợ, không phải Tân Chấn Lâm đã chết rồi sao?
‘Lục Cận Phong, anh mau nhìn xem, người đó có phải là đồng
chí Tân không? Có phải là em hoa mắt rồi không?”
“Không phải em hoa mắt, người đó chính là cha em đấy.” Lục Cận Phong nói: “Thật ra cha em giả chết, bọn anh làm một vở kịch do bọn anh cùng làm tác giả!”
“Một vở kịch?” Tô Yên nghe vậy ngấn ra: “Chuyện gì đang xảy vậy?”
“Cha em muốn rời khỏi đây, muốn thật sự lui về nghỉ hưu, thì chỉ có một cách là giả chết, khi tất cả mọi người nghĩ rằng cha em đã chết rồi, dù lúc trước là bạn bè hay là kẻ thù, cũng sẽ không tìm đến ông ta gây rắc rối nữa, ông ta bây giờ có thế có một sống bình yên, có thế ở đây quét mộ cho mẹ em, ở bên cạnh mẹ em, đây là nguyện vọng của cha em.”
Lục Cận Phong vươn cánh tay dài ôm lấy Tô Yên, hai người nhìn về phía Tân Chấn Lâm, nói: “ông ta cũng là cha vợ của anh mà, cha vợ đã yêu cầu rồi, thì người làm con rể, làm sao có thế không nghe theo được.”
Tân Chấn Lâm cũng nhìn thấy hai người họ, ỏng ta đứng trước ngôi mộ của Lệ Uyển vẫy vẫy tay với bọn họ, sau đó ngồi xuống trước ngôi mộ, tiếp tục trò chuyện với Lệ Uyến.
Tô Yẽn từ trong nỗi khiếp sợ lấy lại tinh thần, vẩy vẩy tay lại với Tân Chấn Lâm, cũng không hề bận tâm gì.
Tân Chấn Lâm không chết, ông ta tìm thấy cuộc sống bình yên như mong muốn, đây là điều mà mọi người đều vui mừng.
“Lục Cận Phong, ngay cả em anh cũng giấu.” Tô Yên giả bộ tức giận, đi kéo lồ tai Lục Cận Phong.

Nhấn Mở Bình Luận