Lục Cận Phong rùng mình, vội nói: “Con trai, con đừng hại đời em gái, cha chỉ muốn bồi dưỡng em gái con thành một cô gái có tài, có tri thức hiếu lễ nghĩa, làm một thục nữ, xinh đẹp, nhã nhặn như công chúa”
Tô Yén cũng nói: “Tiểu Vũ, con vẩn là tiếp tục làm hại anh con đi.”
Hạ Phi: “J
Không phải vừa nói cậu mới là hy vọng của mẹ sao.
Hạ Vũ Mặc:
Nói cả nửa ngày, cha và mẹ chẳng có yêu cầu gì với cậu.
Thực ra yêu cầu lớn nhất của cha mẹ đối với con cái chính là khỏe mạnh và vui vẻ.
Hôn lễ tạm dừng nửa tiếng, vợ chồng Vạn Thị bảo mọi người ăn đồ ăn trước.
Tô Yên cũng đói rồi, thấy mọi người đã bắt đầu nhấc đũa lên, cô cũng không khách sáo mà bát đầu ăn.
Đang ăn thì Lâu Doanh đến.
Tinh thần Lâu Doanh thoải mái, ngồi xuống giành lấy một cái đùi gà trước: “Món này không tệ.”
Tâm trạng Lâu Doanh rất tốt.
Tô Yên tò mò hỏi: “Thắng được một ván rồi à?”
Lâu Doanh liếc về cửa ra vào một cái: “Hả giận.”
Vạn Nhất cúi đầu đi vào, anh ta cũng ngồi xuống cùng một bàn, vẫn luôn cúi đầu.
Lục Cận Phong nhìn mặt Vạn Nhất: “Cậu cứ cúi đầu làm gì vậy,
trên mặt có gì sao?”
Vạn Nhất che che đậy đậy, Hạ Vũ Mặc ngồi xốm xuống nhìn, hét to lên: “Cha nuôi, mắt cha sao vậy?”
Không che được nữa, Vạn Nhất đành ngấng đầu, mát trái đã biến thành mắt gấu trúc. Tô Yên không nhịn được mà bật cười, cô lại nhìn Lâu Doanh, đột nhiên hiếu ra: “Em ra tay có phải là hơi nặng quá rồi không?”
Đây thật sự chỉ là ngoài ý muốn.
Lảu Doanh gảy sự với Vạn Nhất nhiều lần như vậy, chưa lần nào thành công, lúc nãy cô ấy tức quá nên mới gio nắm đấm lên, thế mà Vạn Nhất lại không né, không phải do cô ấy kịp thời thu lại chút sức lực, mắt anh ta không chỉ biến thành mắt gấu trúc đâu, có khi mù luôn cũng nên.
Vạn Nhất sờ sờ mắt mình, có hơi sưng, tầm nhìn cũng hơi mờ.
“Lần này xem như không ai nợ ai nữa, sau này cô còn gây sự với tôi nữa thì tôi sẽ không nhường cô đâu.”
Lâu Doanh cắn một miếng đùi gà: “Ai cần anh nhường chứ, không phục phải không, hay là đế tôi giúp anh có đủ một đôi mắt gấu trúc cho cân xứng nhé?”
Vạn Nhất vội vàng che con mắt bên kia lại: “Cô xem cô đi, con gái con lứa sao mà thô lỗ như vậy chứ, không có chút dáng vẻ của con gái gì cả, đáng đời cô không gả đi được.”
Bỏ qua vẻ ngoài của Lâu Doanh, thì cô ấy không hề có điểm nào phù hợp với khiếu thẩm mỹ của Vạn Nhất cả.
Anh ta thích một cô gái yếu đuối, mỏng manh như nước, lại hiếu lòng người.
Còn Lâu Doanh thì hoàn toàn ngược lại, quá cứng rán, không hề giống một cô gái, cả người giống như có gai, lại còn là một thùng thuốc nố, đốt một cái là cháy ngay, là loại là Vạn Nhất không thích nhất.
Không hề có chút nữ tính, không biết làm nũng như những cô gái khác.
Lâu Doanh biết đánh đánh giết giết, khi đau, khi bị thương cũng sẽ không khóc, trên người còn cỏ sự kiên cường bất khuất.
Kiếu phụ nữ như vậy, thích hợp làm bạn bè cộng sự, nhưng làm vợ thì không được.