Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Tô Đình Nghiêm nhân cơ hội khen ngợi: ‘Thật sự là rất đẹp, làm tôn da lên hần.”
Chị Lý có chút ngượng ngùng: “Thật sao?”
“Khụ, khụ, khụ.” Tô Yên giả vờ ho khan vài tiếng, lúc đó Tô Đình Nghiêm và chị Lý mới chú ý tới cô.
Chị Lý nhanh chóng cách xa Tô Đình Nghiêm, rất thận trọng đứng lên, tháo chuỗi ngọc trai ra, trả lại cho Tô Đình Nghiêm: ‘Thưa ông, tôi đi làm việc trước đây.”
“Chị Lý, đừng đi chứ, sợi dây chuyền này tôi tặng cho cô.”
Chị Lý bước đi nhanh như tên bán.
Tô Đình Nghiêm chán nản, ngồi ở trên sô pha trừng mắt nhìn Tô Yên: “Cha thấy con chính là đang cố ý, không muốn cha được tốt đẹp có đúng không, khó khăn lắm mới gần chị Lý được một chút, lại bị con làm hỏng rồi.”
“Đồng chí Tô, trước đây cha là trâu già gặm cỏ non, bây giờ đến cỏ bên cạnh chuồng của mình của không tha, chậc chậc chậc, xã hội ngày một xấu đi, con người cũng dần trở nên xảo trá gian dối.”
Tô Yên đúng thật là cố ý đấy, đàn ông đêu giống nhau, có được quá dề dàng, sẽ không biết trân trọng.
Cô chỉ muốn chán đường Tô Đình Nghiêm một chút.
“Yên lặng, đừng để chị Lý nghe thấy.” Tô Đình Nghiêm cảnh giác nhìn qua nhìn lại, nhỏ giọng nói, “Chị Lý dễ xấu hổi, không chịu nối sự trêu chọc, à đúng rồi, sao con lại tới đây? Bụng đã to rồi, không có chuyện gì thì con đừng chạy ra ngoài nữa…”
“Con đến đây đế ăn một bữa tối với cha. Con nhớ cơm chị Lý làm rồi. Con đi tìm chị Lý đây.”
Nói rồi, Tô Yên thật sự đi vào nhà bếp: “Chị Lý, chị Lý, em muốn ăn món chân giò của chị làm…”
“”Được, vậy buổi tối chúng ta sẽ ăn chân giò.”
Sau khi Tô Yên “tóm gọn” chị Lý xong, Tô Đình Nghiêm mới cấn thận, núp sau cánh cửa nghe lén, vì sợ Tô Yên sẽ ngáng đường, làm rối tung mọi chuyện lên.
Tô Yên và Chị Lý đang thì thầm trong bếp, Tỏ Yên đứng đó hồi lâu cũng không nghe thấy gì, cuối cùng đành chán nản bỏ đi.
Kỹ năng nấu nướng của Chị Lý rất tốt, chỉ đơn giản nấu một vài món ăn, Tô Yên ngửi thử đẽ cảm thấy đói bụng rồi.
“Đồng chí Tô, đã đến giờ ăn tối rồi.” Tô Yên hướng lẻn lầu gọi một tiếng.
Giọng nói vừa cất lên, điện thoại di động của Tô Yên cũng vang lên, là cuộc gọi của Tô Duy.
Tô Yên nghĩ định bảo Tô Duy đến đây cùng nhau ăn cơm, liền lau nước rồi nghe máy: “Tiếu Duy à, chị đang ớ nhà họ Tô, chị Lý có làm chân giò, em cũng đến đây ăn cùng…”
“Chị, em đi với cha rồi.”
Tô Yên tim đập thình thịch: “Cha gì? Em đang ở đâu?”
Cha của Tô Duy là Lệ Quốc Minh, vừa nghĩ đến đây, Tô Yên lập tức nôn nóng: “Tô Duy, em đang ớ cùng Lệ Quốc Minh à? Có phải không?”
Tô Duy ở đầu dây bên kia ấp a ấp úng, điều này càng khắng định phỏng đoán của Tô Yên.
Tô Yên lập tức nối giận mắng: “Đồ ngốc này, mau cút về đây với chị. Nếu như em dám đi cùng với Lệ Quốc Minh, cả đời này đừng gọi chị là chị nữa.”
Tô Yên vừa tức giận vừa lo láng, cố khó khăn lầm mới lôi được người từ trong ra, trong nháy mắt lại đi dâng mình tới tận chổ, chuyện này có thế không tức giận sao?
“Chị ơi, em xin lỗi, dù sao thì ông ấy cũng là cha của em, sẽ không làm hại em đâu.”
Tô Duy nói xong liền cúp máy.
Khi Tô Yên gọi lại, thì bên kia đã tắt máy rồi.

Nhấn Mở Bình Luận