Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Vạn Nhất có một loại cảm giác dù anh ta nháy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch bản thân mình được.
Vụ án giết người vẫn đang được điều tra, Lâu Doanh buồn chán ngồi dưới gốc cây liêu, cho dù cô ta có bát chuyện với Vạn Nhất như thế nào thì Vạn Nhất cũng phớt lờ cô.
Lúc này Lãnh Phùng đi tới, nói: ‘Đi thôi.“
Lâu Doanh hỏi: “Tim được hung thủ chưa?”
“Tất cả những gì phải thu thập thì cũng thu thập rồi, phần còn lại sẽ giao cho những người chuyên nghiệp khác.” Lãnh Phùng nhìn về phía Lâu Doanh, đột nhiên hỏi: “Cỏ Lảu nghĩ gì về vụ án giết người này?”
Không đợi Lâu Doanh trá lời, Vạn Nhất đã nói trước: “Lãnh Cục Băng, nếu cậu hỏi cô ấy, thì thà rằng cậu hỏi con mèo này còn hơn.”
Chỉ số IQ của mèo có khi còn cao hơn Lâu Doanh.
“Vạn Nhất chết tiệt, ý anh là sao?” Lâu Doanh khởi động cố tay: “Đừng tưởng rằng anh có đội trường Lãnh làm chỗ dựa, thì tôi không dám động vào cậu đấy nhé.”
Vạn Nhất núp sau lưng Lãnh Phùng nói: “Cậu nhìn đi, cậu có thế đế cô ấy động tay động chân, nhưng dùng não, thì nên quên đi.”
“Hai người, quen nhau à?”
Lãnh Phùng thấy hai người đã quen biết nhau từ trước, nhưng
anh ta không có thời gian để hỏi.
“Mấy năm tình bạn rồi.” Vạn Nhất nói: ‘Tôi nghe nói cậu muốn mời cô ấy tham gia đội điều tra tội phạm của mình, tôi khuyên cậu vần nên cân nhắc lại đi.”
Bị Vạn Nhất khiêu khích như vậy, Lâu Doanh lập tức nói: “Đội trưởng Lânh, tôi đã cân nhắc lời nói của anh và tôi sẵn sàng tham gia đội điều tra tội phạm của anh.”
Lâu Doanh thầm nháy mât với Vạn Nhất, đừng ép cô phải tọc mạch góc tường ra, hừ.
Lãnh Phùng đưa tay ra, ngay lập tức nói: “Hoan nghênh cô Lâu gia nhập vào đội, đúng rồi, à đây chúng tỏi cần phải thực hiện theo quy trình. Trước tiên, cô phải đăng ký, sau đó tham gia đánh giá và nếu cô vượt qua đánh giá, thì sau này cô sẽ là đồng nghiệp với chúng tôi.11
“Vần phải đánh giá à?” Lảu Doanh nhỏ giọng hỏi: “Đội trường Lãnh, có phải -anh sẽ mớ cửa sau cho tôi đi không?”
Lãnh Phùng nghiêm nghị lác đầu, đầy sự chính nghĩa:” Đây là một cuộc đánh giá công bằng chân chính, tuyệt đối không được phép gian lận, một khi bị phát hiện ra, sẽ không bao giờ thu nhận người đỏ, cô Lâu, tôi tin rằng cô có thế làm được.”
Lâu Doanh gượng cười, đột nhiên cảm thấy thật tiếc.
Lãnh Phùng nhìn Vạn Nhất: “Hôm nay tôi bận rất nhiều việc, không có thời gian với cậu, tôi còn phải về sô cảnh sát nữa, cậu đi trước đi.”
Thực ra, Lãnh Phùng cỏ ý là anh ta không có thời gian đi uống rượu cùng với Vạn Nhất, nhưng những lời này đã lọt vào tai Lâu Doanh, dù nghe thế nào, cô ta cũng cảm thấy giống như một người bạn trai đang nói chuyện với bạn gái của mình vậy.
Vạn Nhất nhận được ánh mât kỳ quái của Lâu Doanh, trong lòng anh ta không biết nên cười hay nên khóc.
”Được rồi, vậy tỏi đi trước đây, khi nào rảnh thì gọi cho tỏi nhé.” Vạn Nhất cố ý nói thêm câu đê’ Lâu Doanh hiểu lầm, sau đó sửa sang lại quần áo cho Lãnh Phùng: “Quần áo đều xộc xệch hết rồi này.”
Hai người đàn ông cao to giữa ban ngày quấn lấy nhau, CƯ xử thân mật, ngày thường Lânh Phùng cũng không cảm thấy gì, nhưng hôm nay, anh ta cũng cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Nhưng mà Lãnh Phùng cũng không đáp lại.
Vạn Nhất nhìn Lâu Doanh: “Cô đi đâu vậy? Nếu không thì tôi cho cô đi ké một đoạn nhé?”
“Tôi ngồi cùng xe với đội trưởng Lãnh.” Lâu Doanh ôm con mèo màu cam, nói: “Đội trưởng Lãnh, về bản đánh giá năng lực, vẫn còn nhiều điều tôi không hiếu lầm, tý nữa anh nói cụ thế cho tôi nghe nhé.”
“Được.” Lãnh Phùng cầu còn không được.
Vạn Nhất bận rộn nửa ngày, nhưng cuối cùng Lãnh Phùng với Lâu Doanh vẫn rời đi.
Cũng may là Lâu Doanh nghĩ rằng Lãnh Phùng là “cong”.

Nhấn Mở Bình Luận