Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Tô Yên cười nhẹ: “Lâu Doanh, em là chồ dựa của chị, là người bên nhà mẹ đẻ của chị, em phải thay chị giữ cửa chứ.”
Lâu Doanh nhanh chóng thay đối lời nói, không hề đỏ mặt, cô ta CƯỜI cười: “Thật ra đồ sính lễ với đồ cưới đều là hình thức thôi, cho người ngoài nhìn, có vẻ như thực sự không cần thiết, chị à, em đồng ý với lời chị vừa nói, không tổ chức đám cưới này cũng được, dù sao cũng chỉ là hình thức thôi, những người làm việc lớn không chú ý những chuyện nhỏ.”
Tô Yên khóe miệng giật giật: “Lâu Doanh, điếm mấu chốt cuối cùng của em là gì?”
“Chị àf chị đều biết em không có điếm mấu chốt mà, chị cũng đừng có phá vỡ điểm mấu chốt của em.” Lâu Doanh thu nụ cười trên mặt lại: “Em lên tầng đi ngủ bù đây”
Lâu Doanh chuồn còn nhanh hơn thỏ.
Con mèo màu cam mà cô ta mang về cũng chạy theo lên tầng.
Tô Yên với Lục Cận Phong nhìn nhau cười, vừa rồi cũng chỉ trêu đùa Lâu Doanh thôi.
“Bà chủ, về chuyện tố chức đám cưới, anh sẽ đế mẹ anh chuẩn bị, em không cần phải làm gì, chỉ cần đợi làm cô dâu cúa anh là được rồi.” Lục Cận Phong nói:” Người phụ nữ của Lục Cận Phong, những thứ gì nên có thì những thứ đó chắc chán không thế thiếu.”
“Tùy anh vậy.” Tô Yên không thế lay chuyến được Lục Cận Phong: “Đừng chọn ngày quá gần, em vần còn chưa bình phục, em không muốn trở thành cô dâu xấu xí nhất trong lịch sử đâu, sẽ làm anh mất mặt mất.”
Lục Cận Phong cưng chiều nhìn Tô Thanh, đang định cất lời thì Tô Yên nói trước: “Đừng nói em trong mát anh đẹp như thế nào, con mắt của khách mời sắc bén lắm, vởi lại vóc người của em bây giờ còn không thế mặc được váy cưới.”
Lục Cận Phong ca ngợi thối phống cô rất nhiều ở trước mặt người dân cả nước, cô chác chán không thể để anh mất mặt được.
“Đều nghe theo bà chủ.”
Những ngày sau đó, Lục Cận Phong bắt đầu xem ngày lành tháng tốt, đế chọn ngày cưới, chuẩn bị cho hôn lề.
Ngay khi Trần Tố Anh nghe tin hai người muốn tố chức đám cưới, bà ấy rất nhiệt tình, trước đó bà ấy đã bẳt đầu nghiên cứu xem hai người họ sẽ tố chức đám cưới loại như nào, bây giờ cuối cùng bà ấy cũng có thê’ thế hiện sức mạnh của mình.
Lâu Doanh thật sự đi đăng ký tham gia đánh giá, Bạch Phi Minh từ nước M trở về, khi nghe tin Lâu Doanh sẽ làm việc trong sở cảnh sát, cô ta buột miệng nói: “Cậu điên rồi, đây không phải là tự dê tiến vào miệng hố sao?”
“Phi Minh, sao cậu lại nói như vậy.” Lâu Doanh khoanh chản ngồi trên giường, hai tay chống cằm: “Chẳng lẽ cậu muốn tiếp tục làm công việc cũ sao? Thiên Lang đã xong đời rồi, chúng ta cũng không thế quay lại được nữa, mình sẽ không trở về đâu, hai chúng ta cũng không thể cả đời làm nghề cũ được, hơn nữa, chúng ta rửa tay trong chậu vàng, bỏ gian tà theo chính nghĩa, đây không phải điều tốt à? Sau này mình sẽ có người khác làm chổ dựa.”
Bạch Phi Minh rất kinh ngạc, thế mà Lâu Doanh thực sự sẽ nói những lời này.
“Số tiền từ ngân hàng Thụy Sĩ của cậu đủ đế cậu tiêu xài cả đời, hai bọn mình đã quen với tự do rồi, cậu có chác mình sẽ chịu đựng được khố cực không? Mỗi ngày phải đi làm đúng giờ, rồi tăng ca, làm nhiệm vụ, bị người khác kiếm soát, bị người khác kiềm chế.”
Lâu Doanh giống như một con chim tự do, không phải một con chim hoàng yến bị nhốt trong lông.
“Mình với đội trường Lãnh có ba điều quy ước rồi, nếu có việc gì gấp thì có thế gửi cho chúng ta, chỉ cần nghe một mình anh ta sai bảo thôi, những mệnh lệnh của người khác thì có thế phớt lở, cũng không cần phái đi làm đúng giờ như cậu nói, cậu yên tâm đi, nó cũng giống như những nhiệm vụ thông thường của chúng ta thôi.”
Bạch Phi Minh dự cảm không tốt: “Tại sao lại là chúng ta?”
Lâu Doanh cười: “Vì mình cũng đăng ký thay cậu ròi.”
Lâu Doanh cười ôm lấy cổ Bạch Phi Minh: “Chúng ta đồng ý lè cả đời này chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau mà, sao nào, chẳng lẽ cậu định bỏ rơi mình?”
Bạch Phi Minh im lặng vài giây, lườm Lâu Doanh một cái, bất lực thờ dài: “Mình còn có thề từ chổi nữa sao?”
Câu này là đồng ý.
“Tất nhiên là không rồi.” Lâu Doanh cười.
Hai người Lâu Doanh và Bạch Phi Minh có kỹ năng đi tham gia đánh glá, vậy thì cũng giống như đi chơi thôi.
Tổng cộng có hai mươi người tham gia đánh giá, cuối cùng chỉ cỏ ba người vượt qua, hai trong số đỏ là Lâu Doanh với Bạch Phi Minh.
Không ít tên đàn ông cao to tự ti xấu hố, thậm chí bọn họ còn không bằng người phụ nữ.
Lãnh Phùng trực tiếp đến xem từng bài đánh giá, những thế
hiện của Lâu Doanh với Bạch Phi Minh, anh ta rất rất hài lòng, ánh mát nhìn hai người cũng mang theo phần ngưỡng mộ.
Ngày tháng trôi nhanh.
Tô Yên cuối cùng cũng sinh con.
Vào ngày đầu tiên trong tháng đầu tiên sau khi sinh, cô lập tức dẫn Lâu Doanh với An Hinh đến trung tâm mua sám.
Sau bao nhiêu ngày nhẫn nhịn ở trong nhà, thật sự là khiến cô sắp bị bệnh rồi.

 

Tô Yên mua cho mình rất nhiều thứ, cũng coi như là phần thưởng cho mình, trước khi đi ra ngoài, Lục Cận Phong đưa cho cô một tấm thẻ, đây là một tấm thẻ đen số lượng có hạn trên thế giới, số lượng vô hạn.
Sinh con xong thì phá sản, vào giờ Tý sang tháng, tài sản ròng của Lục Cận Phong càng nhiều hơn trước, nhưng thế giới bèn ngoài vần không biết Lục Cận Phong đã trớ lại, công ty mới của Lục Cận Phong vẫn chưa chính thức đã ra mát.
Nói trắng ra, Lục Cận Phong thừa dịp Tô Yên đang nghỉ ngơi để tái tạo sức khỏe sau những tháng ngày mang thai, đã cải tổ lớn lần nữa.
Nhưng kế hoạch lần này cũng rất mạo hiểm, anh bí quá hóa liều, cũng may là anh thắng.
An Hinh lẻn tầng hai xem túi xách, Láu Doanh vào nhà vệ sinh, Tô Yên chọn giày trong cửa hàng.
Tô Yên nhìn trúng một đôi, nói với người bán hàng: “Làm ơn đưa đôi giày cao gót màu tráng đó cho tôi đế tôi đi thử, cỡ 36 nhé.”
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lẽn sau lưng.
“Tôi muốn đôi giày đó.”

Nhấn Mở Bình Luận