Lần đâu tiên Vạn Nhất rơi vào trầm tư.
Lục Cận Phong đứng dậy đi tới, vố vỗ vào vai Vạn Nhất rồi nói: “Em vợ là người tốt, chỉ lè làm việc có chút sơ suất, nếu cậu còn không nhanh lẽn, trong cục nhiều người tài năng xuất chúng như vậy, nói không chừng em vợ sẽ bị người ta dụ dổ đi mất, đến lúc đó cậu có hối hận cũng đã muộn rồi.”
“Thôi đi, em hối hận cái gì chứ? Liên quan gì đến em? Nếu cô ấy thật sự tim được đối tượng, em nhất định sẽ mang quả đến chúc mừng, nhân tiện chia buồn với người không may bị cô ta nhln trúng.”
Vạn Nhất cười gượng, đế che giấu sự hoảng sợ trong lòng: “Quên đi, em sẽ không quấy rầy cha con hai người nữa, em đi đây.”
Vạn Nhất xua tay, bưởc đi trông rất thoái mái.
Lục Cận Phong cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng, như chuyện tinh cám thi anh sẽ cảng không quan tâm đến, tùy Vạn Nhất thôi.
Chí trong nháy mât, đã đến ngày tập đoàn Yên Phong mớ tiệc chiêu đãi.
Hàng chục phóng viên cúa các phương tiện truyền thông đã đến buổi tiệc, mọi người đều rất tò mò về công ty bí ẩn này.
Chi trong một thời gian ngân sau khi bộc lộ tài năng, lên sàn chứng khoán như lốc xoáy, rồi nhanh chóng lọt vào top mười người giàu nhất của Forbes.
Tốc độ này thật là đáng kinh ngạc.
Bây giờ thế giới bên ngoài vẫn không biết tập đoàn Yên Phong này là của Lục Cận Phong. Cho dù có điều tra bối cảnh của công ty này, thì cũng tạm thời không tra ra được gi.
Những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội đều đã tập trung tại tiệc chiêu đãi.
Những dịp nhưthế này, làm sao có thế vắng bóng nhà họ Chu, nhà họ Lý và nhà họ Sở.
Sau khi Sở Hướng Nam kết hỏn vởi Vạn Linh San, hai người chung sống khá hòa thuận, thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đã vượt qua được, thì mấy ngày trước cách không lâu, anh ta trớ thành người nắm quyền nhà họ Sớ rồi.
Trong một bữa tiệc chiêu đâi như thế này, sở Hướng Nam nhất định phái khoe khang một chút, phụ nữ có lòng hư vinh thì đàn ông cũng có.
Một đứa con ngoài giá thú khó khăn lâm mới vượt qua được, chuyển mình trờ thành chủ nhân, thì việc gì không đi khoe khoang khâp nơi? Hướng thụ ánh mât ngưỡng mộ vả tỏn sũng của người khác.
Bụng Vạn Linh San đã lớn nèn không tiện tham dự, vì vậy Sở Hướng Nam đến một mình.
Tại tiệc rượu.
Sở Hướng Nam cầm ly rượu đỏ đang thưởng thức lời tán dưong cúa người khác, đột nhiên có người quen bước vào, đó
chinh là Tỏ Vân.
Tô Vân búi tóc cao, mặc một bộ lế phục lệch vai càng tôn lên vẻ quý phái, sang trọng của cô ta.
Điều kiện bên ngoài của Tô Vân rất tốt, sau khi sinh em bé đã nhanh chóng lấy lại vóc dáng, lại cộng thêm phần quyến rũ khi đã làm một bà mẹ, nên ngay khi vừa xuất hiện, cô ta đă ngay lập tức thu hút ánh mât của nhiều người.
Ngay cả khi tất cả mọi người trong giới đều biết rầng Tô Vân đầ từng lã vợ của Sờ Hưởng Nam, thi vẩn cỏ không ỉt đàn õng đã xiêu lòng vì Tô Vân.
Tất nhiên, bẽn trong đó cũng có một phần nguyên nhãn lả do nhà họ Chu đứng sau lưng Tô Vân.
Tỏ Ván và Chu Hoàng Long cùng nhau đến, Chu Hoảng Long đưa Tô Vân đến chào hỏi người quen, là đã có ý muốn Tô Vân làm một đoá hoa tiếp khách, mang lại lợi ích cho ông ta.
Bối cảnh, EQ cao, IQ cao, tài năng, sắc đẹp, cộng với bất kỳ thứ gi đều như vậy, đều là quân bài vua, chỉ cần ra là sẽ kết ván.
Sở Hướng Nam cảm thấy hơi khó chịu khi thấy Tô Vân được săn đón bỏi một số thanh niên trẻ tuối tài năng.
Đàn ông chính là như thế, đồ của mình đã xài qua rồi, cho dù đã vứt bó nhưng cũng không muốn người khác chạm vào.
Huống hồ chi, hôm nay Tô Vân rất kinh diềm, tâm tư của sở Hướng Nam có chút dao động, thường ngày có Vạn Linh San ờ canh, trông chừng anh ta mọi nơi, nên anh ta không dám có bất kỹ suy nghĩ nào.________________________________
Nhưng làm gì có người đàn ông nào mà không ngoại tình?
Nhân cơ hội Tô Vân vào nhà vệ sinh một mình, Sớ Hướng Nam quan sát buổi tiệc rượu, nhân lúc không có ai chú ý, anh ta liền đi theo.
Tô Vân cố ý chờ ở chỗ ngõ cua, cô ta biết sở Hướng Nam Nhất nhất định sẽ cẳn câu.
Vừa rồi cô ta vần luôn quan sát sở Hướng Nam, cô ta biết minh đã thảnh công thu hút sự chú ý cúa Sớ Hướng Nam, vi vậy cô ta mới cố ý đi một mình và trao cho sở Hướng Nam cơ hội.
Khi Sở Hướng Nam rẽ cua, Tô Vân vươn tay ra, táo bạo móc vảo cố của Sở Hướng Nam, kéo người tới chỗ tối của cầu thang.
“Em biết ngay mả, Hưởng Nam à, anh yẻu em mả.”
Hâu hết đàn ông đều sẽ không bận tâm và cũng không từ chối một người phụ nữ đã dáng đến tận cứa như vậy.
Nhưng một người đàn ông thông minh sẽ không hứa hẹn quá nhiều với người phụ nữ, chi chơi đùa vậy thôi. Sớ Hướng Nam vân biết rất rõ Tô Vân và Vạn Linh San người nào càng có lợi hơn cho minh.
Sở Hướng Nam đưa tay móc cằm Tô Vân: “Hôm nay em rất đẹp.”
Nhìn xem, cặn bã biết bao nhiêu, biết nói chuyện đến nhường nào.
chi bâng vài càu nói giả tạo, đã đủ khiến trái tim Tỏ Vãn nở hoa
rồi.
Trong lòng Tỏ Vân vui mừng khôn xiết, nhưng ngoải miệng lại nói: “Hướng Nam à, anh nhìn xem hôm nay em như thế này, thì đả nâm chắc được bao nhiêu phần có thế chiếm được trái tim cúa chú tịch tập đoàn Yên Phong?”
“Tập đoàn Yên Phong?” sờ Hướng Nam cau mày.
Tô Vân cong môi cười, trở nên thông minh hơn rất nhiều: “Nghe nói chủ tịch tập đoản Yên Phong là một người đàn õng trẻ tuối có địa vị, chỉ trong một thời gian ngán ngủi đã đứng vững trong giới kinh doanh. Một người đàn ông tài giỏi như vậy, cha em nhất định là hy vọng rằng người này có thế làm con rể của mình.”
Chu Hoàng Long đưa Tô Vân tới đây, quá thật là có mục đích này.
“Em nâm vào chủ tịch tập đoàn Yên Phong nên mới đến sao?” Lông mày của sờ Hướng Nam đã nhăn lại đến mức có thể ép một con ruồi rồi, anh ta đã bị Tô Vân lừa rồi.
“Chứ sao, anh thật sự cho rằng tôi đến đây là vì anh sao?” Tô Ván giễu cợt: “Chí là nhà họ Sớ mà thôi, hiện tại có rất nhiều đàn ông theo đuổi tôi, đều có gia cảnh tốt hơn anh, tại sao tôi lại phải chọn anh.”
“Tô Vân.” Sở Hướng Nam ôm eo Tô Vân, giọng diệu đã lạnh đi đỏi chút nhưng lại có chút bá đạo của một người đàn ỏng: “Phấm giá của em như thế nào anh không biết sao? Buối tối đến phòng 808 của khách sạn Bốn Mùa đi.”
Tô Vân đương nhiên là biết sở Hướng Nam có ý gì, cô ta đã dốc hết tâm tư, nhưng vẫn không thế khiến sở Hướng Nam mới miệng nhấc chuyện tái hôn, mà chi đế cô ta làm tình nhán của mình, chính là loại không bao giờ nhìn thấy ánh sáng.
Sau khi Sở Hướng Nam vứt lọi những lời này, anh ya xoay người đi về phía đại sảnh của tiệc rượu.
Thật trùng hợp, lúc này Tô Yên cũng đến rồi, một bộ lế phục dài màu hông cúp ngực, đột nhiên làm cho hai chân Sờ Hưởng Nam phái cứng đờ lại.
Bộ lệ phục màu hồng tôn lên khuôn mát như hoa đảo của Tô Yên, khuôn mặt hồng hào dịu dàng, cộng với làn da trầng nõn cùng dáng người mảnh mai của Tô Yên, sau khi sinh em bé cô vần còn vài phần khí chất thiếu nữ, nhan sâc xinh đẹp. Nhất cử nhất động, từng cái nhíu mày, từng nụ cười đều có thể mê hoặc lòng người.
Ngay khi Tô Yên vừa xuất hiện, ánh hào quang của cô đã dẻ dàng dập tắt Tô Ván, vẻ đẹp thì lại lấn át hoa thơm cỏ lạ khác, khiến Tô Vân trở nên tối tãm hán đi.
‘Tiếu Yên”
Sở Hướng Nam không khỏi tiến đến gần, cách gọi tên cũng thật khác nhau.
Tô Yên quay đẳu lại, nhìn thấy sở Hướng Nam Nhi, sâc mặt có chút không vui. Thật là sai lầm mà, nếu sớm biết cô đã thông báo cho Lục Cận Phong một tiếng đế đừng gửi thư mời cho nhà họ Sờ.
Đối với một tên cặn bã như Sớ Hướng Nam, đến chào hỏi Tô Yên cũng không muốn, cô xoay người định rời đi, nhưng sở Hưởng Nam đã nhanh hơn cõ một bước, chặn ngay trước mặt cô.
‘Tiếu Yên, đi nhanh như vậy đế làm gi, hỏm nay em thật đẹp” Sở Hướng Nam vô liêm sỉ lấy những lời đã nói cho Tô Vân nghe nói lại với Tô Yên.
Tô Yên hờ hững nói: “Khuôn mặt lè do cha mẹ ban cho, tôi bấm sinh đă đẹp như vậy.”
Thật kiêu ngạo!
Sở Hướng Nam đột nhiên cảm thấy tính cách của Tô Yên thật hấp dần: ‘Tiếu Yên, nhà họ Lục đã phá sản rồi, em ở bên cạnh một tên nghẻo hèn như Lục Cận Phong thật sự rất lả ấm ức, anh ta hoàn toàn không xứng với em, chỉ cần em gật đầu, anh sẽ lập tức cưới em làm vợ.”
Những lời này vừa rơi vào tai Tô Vân từ trong nhà vệ sinh ra, cô ta tức giận đến mức sắp bùng nổ.
Cô ta đã dốc hết công sức ra để dụ dổ sở Hướng Nam, nhưng chi có được một cái danh lả nhản tinh, Tỏ Yên vừa xuất hiện, Sờ Hướng Nam đã lập tức hứa sẽ kết hôn với cô.
Tô Yẻn giễu cợt, nhin Sớ Hướng Nam từ trẽn xuống dưới: “Với cái tình cách cặn bã này của anh, cho dù có xách dép cho tôi, tôi cũng cảm thấy chán ghét.”
“Tiểu Yên, em kiêu ngạo với anh làm gì chứ?” sở Hướng Nam thẹn quá hóa giận: “Sao hả, chẳng lẽ em cũng nhâm vào chủ
tịch của tập đoàn Yên Phong mà đến sao?”
Cũng?
Hai mắt Tô Yên nheo lại, có người ngấp nghé chồng của cô à?
“Đúng vậy, tôi còn đang vội đi gặp chủ tịch tập đoàn Yên Phong đảy, nên sẽ không nói với anh nữa.”
Tô Yên quăng lại câu này rồi trực tiếp đi vào đại sảnh.
Hai người đến cùng nhau, nhưng Lục Cận Phong ớ bãi đậu xe trả lời điện thoại, nên Tô Yên mới một mình lên trước.
Với tư cách là người tố chức, Tô Yên là nữ chủ nhân, nếu Lục Cận Phong có việc, nữ chủ nhân làm sao có thể không có mặt được, vi vậy cô mới lèn trước.
Tô Yên vừa cầm một ly rượu vang đỏ, Tô Vân không biết từ lúc nào đã xuất hiện ớ phía sau cô, mà còn hùng hồn nói: “Tô Yên, chủ tịch tập đoàn Yên Phong lè của tôi, lần này cô đừng hòng giành vởi tôi, tòi nghe nói chủ tịch tập đoàn Yên Phong cỏn trẻ và có địa vị, làm sao anh ấy có thế thích một người phụ nữ đã sinh bốn đứa con như cô được.”
Đây là kết quả vủa việc bày đặt làm ra vẻ bí mật, Tô Yên đau đâu, hóa ra Tô Vân là kẻ đang ngấp nghé chồng cô.
“Đều là những người phụ nữ đã từng sinh con, cô đừng nghĩ rắng cô chỉ sinh một đứa là có thế kỳ thị tôi vl tôi đẫ sinh bốn đữa con.” Tô Yên không vui. Cô sinh bốn đứa con thì đã sao, đâu có ăn com nhà người ta: “Sao cô lại ăn nói hùng hồn như vậy, cỏ không sợ chủ tịch tập đoàn Yẽn Phong đã kết hỏn rồi
sao? Đã là người có vợ có con rồi sao?”
Tô Vân thật sự chưa từng nghe nói đến chuyện này.
Cỏ ta chi biết rằng đối phương tuối trẻ đầy hứa hẹn, nếu đã tré như vậy, lại còn dốc lòng cho sự nghiệp như thế, chác chán là vần chưa kết hôn sinh con.
Nghĩ đến đây, Tô Vân lại cảm thấy có chút động lực: ‘Tôi từng sinh con thì sao chứ, ỉt nhất bày giờ tói đang độc thản, cỏn cỗ lén lút tìm trai đẹp sau lưng Lục Cận Phong, với tính cách của anh ta, tôi đột nhiên rất muốn nhìn xem cô sẽ có kết cục thế nào.”
Tô Vân hận không thể khiến Lục Cận Phong ra tay với Tô Yên, còn là kiếu đánh cỏ đến chết.
Lúc trước khi Tán Phương Linh ngoại tinh bị bắt được, Tô Đình Nghiêm đã đánh bà ta đến chết.
Tô Yên thờ dài một hơi, hỏi: “Tô Vãn, có ra ngoài tham gia tiệc rượu mà không chuấn bị trước sao?”
Tô Ván có dự cám không tốt: “Cô có ý gi?”
Không cân Tô Yên nói rõ, lúc này, Lý Mộc Sinh đã đi qua: “Tiếu Yèn, sao Tiếu Phong vần còn chưa tới? Là bên tố chức, hai vợ chồng các con có thể tích cực một chút không, rất nhiều bạn bè truyền thỏng và cả những nhản vật ưu tú khắp thế giới đều đang đợi kìa.”
“Cha nuôi, Lục Cặn Phong đang nghe điện thoại…” Tỗ Yên còn chưa nói xong thì đã thấy Lục Cận Phong đến, nói: “Cha nuôi, anh ấy đến rồi, tiệc rượu sẽ lập tức bắt đầu ngay.”
Lục Cận Phong vừa xuất hiện, suýt nữa đã khiến cả hội trường lật ngứa.
Tô Vân kinh ngạc bởi câu J,là bên tổ chức” của Lỷ Mộc Sinh đến ngấn người, buối tiệc rượu này là do Tô Yên và Lục Cận Phong tố chức sao?
Tô Yên ngoài cười như trong không cười, nói: “Trân trọng cơ hội tham gia tiệc rượu lần này đi, sau này bất kỳ buối tiệc nào mả Tỏ Yèn tôi tố chức, cỏ cũng sẽ không có tư cách tham gia đâu.”
Cô không muốn phái thường xuyên nhìn thấy người mà mình không thích, cô đâu phải là Thánh mẫu.
Tô Vân hoàn hồn lại, tó vé khỏ tin: “Chủ tịch cúa Tập đoàn Yên Phong là Lục Cận Phong sao?”
Hai chữ Yên Phong đã đủ đế nói rõ tất cả rồi, như vậy còn chưa đủ hay sao?
“òr Tô Yên nờ nụ cười tức chết người không đền mạng: “Lần sau khi ra cửa nhớ mang theo chỉ số thông minh, nếu không sẽ trớ thành trò cười đấy.”
Tô Vân nhở đến chuyện xảy ra ở cửa hàng bán hàng xa xỉ mấy hôm trước, Tô Yên tiện tay lấy ra một tấm thé đen, lúc đó cỏ ta đâu ngờ được lè Lục Cận Phong đã trở mình được rồi.
Bây giờ mới có hơn một tháng, sao Lục Cận Phong có thế trờ mình nhanh như vậy được chứ?
Chuyện này thật sự không thế tưởng tượng nổi.
Tô Vân không kìm nén nối cảm xúc của mình, kéo Tô Yẽn lại: “Lục Cận Phong đã thật sự trở mình rồi sao? Sao có thề?”
“Không phải cô đã nhìn thấy rồi sao?”
Chuyện nảy đã rõ ràng như vậy rồi, chí lả Tỏ Vân không muốn tin mà thôi.
“Tôi nghe nói Lục Thị phá sán, nợ mấy trăm tỷ, một con số lớn như vậy, sao có thể trả sạch chỉ trong thời gian ngấn, sau đó lại vùng dậy chứ?”
“Có lẽ người khác không thể, nhưng anh ấy là Lục Cận Phong, anh ấy có khả náng này.” Tô Yèn là vợ của Lục Cặn Phong, cô cảm thấy vô cùng tự hào: “Đúng rồi, tôi vần luôn quên mất một việc, đỏ là phải cảm ơn cô lúc đầu đã đấy một người chồng tốt như vậy cho tỏi, cám ơn nhé.”
Lời này có chắc là không phải đang châm dầu vào lửa, tức chết Tô Vân chú?
Tô Vân bị chọc tức đến sâc mặt trâng bệch, hai tay nâm chặt lại. Cô ta lại một lần nữa cảm thấy hối hận khi đã nhường Lục Cận Phong cho Tô Yên, nếu như lúc đầu cô ta gả cho Lục Cận Phong, vậy thi bảy giờ tốt biết bao.
Tô Yên đi đến bên cạnh Lục Cận Phong, hai người lên sân khấu VỚI tư cách chú tiệc, khoánh khâc đó, dường như trời đất thay đổi, hai người quả thật là duyên trời định.
Khi Lục Cận Phong tiết lộ mình là Chú tịch cúa Tập đoàn Yên Phong, người kinh ngạc không chỉ có một mình Tô Vân, mà các khách mời phía trước đều vỏ cùng bất ngờ.
Tập đoàn Yên Phong có thế như chẻ tre, với thế tấn công mạnh mẽ đã nhanh chóng đứng vững, lúc nãy mọi người còn đang suy đoán không biết vị Chủ tịch bí ẩn này là ai, nhưng không ai đoản đó lại lả Lục Cận Phong vừa mởi tuyên bố phá sán cách đây không lâu.
Tốc độ kiếm tiền và độ nhạy bén đối với cơ hội kinh doanh cúa Lục Cận Phong thật là thần kỳ.
Người đàn ông mạnh mẽ thế này, điều khiến người khác tức nhất không phải là khả năng kiếm tiền của anh, mà là anh còn rất cưng chiều vợ.
Tô Yên chiên phân lớn cố phần của Tập đoàn Yên Phong, việc nảy chửng tỏ Lục Cận Phong lả người làm cõng cho Tỏ Yẽn.
Lục Cận Phong không hố danh là đứa con của trời, dưới ánh đèn sản khấu, tay anh vẵn luôn nâm lấy tay của Tỏ Yẽn, gương mặt góc cạnh rõ ràng ba trăm sáu mươi độ không góc chết.
Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc cũng có mặt, đang ớ phía dưới nhìn cha mẹ mình.
“Cha thật là giỏi.”
Cha mẹ trở thành tấm gương tốt mới là cách giáo dục con trẻ tốt nhất.
Vạn Nhất ở bẽn cạnh phí nhố: “Đây đáu phái lả buối họp mặt của Tập đoàn Yên Phong với mọi người, đây là buổi phát cơm chỏ mới đúng, gạt hết đám người độc thân chúng ta vào đây, sau đó đóng cửa rái cơm.”
Còn không phải sao. Lục Cận Phong cầm đèn pin. ánh mắt nhìn Tỏ Yèn một cách cưng chiều, sau đó tuyèn bố với mọi người: “Ngày sáu tháng sáu, tôi và vợ của tôi sẽ tố chức hôn lể tại khách sạn Tinh Tế, đến lúc đó hoan nghênh bạn bè thân thiết đến uống ly rượu mừng”
Anh vừa tuyên bố thời gian kết hôn, cả hội trưởng lại trờ nên xôn xao.
Tô Yèn đã trờ thành đối tượng mà mọi cỏ gái đều ngưỡng mộ, mọi người đều cho rằng sau khi Tô Yên sinh con, Lục Cận Phong cũng sẽ không cho cô hôn lề mang tính hình thức như thế này đâu, ai ngờ Lục Cận Phong lại cho.
Tô Yên ngại ngùng, nép vào người Lục Cận Phong như chú chim nhỏ, cánh tượng này vô cùng bố mât, chén cơm chó này, mọi người kính trước.
Mọi người đều lần lượt nói lời chúc mừng.
“Chúc mừng Tống giảm đốc Lục, chúc mừng mợ Lục.”
“Mợ Lục, Tổng giám đốc Lục, chúc hai người trăm năm hoà hợp.”
Đôi mắt ghen tức của Tô Vân sâp phun ra lửa rồi, sự ghen tức sẽ khiến người ta thay đối, mà người ghen tị đâu chi có một mình Tô Vân.
Sớ Hướng Nam cũng ghen tị chứ. Ở trước mặt Lục Cận Phong, lòng tự tôn của một người đàn ông trong anh ta đã bị anh giảm nát.
Thậm chí anh ta cũng chầng còn mặt mui, chầng có dũng khí để đứng trước mặt Lục Cận Phong nữa.
Thế mà lúc nãy anh ta còn không sợ chết mà đi trêu chọc Tô Yên, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
Sở Hướng Nam cố gáng đi qua, học theo đám thương nhân xung quanh: “Chúc mừng Tống giám đốc Lục, mợ Lục, chúc Tống giảm đốc Lục vả mợ Lục tràm năm hoả hợp”
Tô Yên vô cùng khinh thường cách làm này của sở Hướng Nam, thật là không có liêm si mà.
Lục Cận Phong nâng ly: “Tống giám đốc sở, đến lúc đó nhất định phái đến uống ly rượu mừng đấy.”
Đáy là Lục Cận Phong đỉch thản mời đấy.
Sờ Hướng Nam được coi trọng, cảm thấy vừa mừng vừa lo: “Nhất định, nhất định”
Tô Yên ngạc nhiên, mời Sở Hướng Nam không phải khiến mình thêm tức sao?
“Sao anh lại mời anh ta?” Tô Yên đè thấp giọng hỏi.
“Để tình địch hết hy vọng.” Lục Cận Phong nói: “Nếu so ra, lực sát thương khá lởn đấy.”
“Không ngờ anh cũng thật nhỏ mọn đấy.” Tô Yên không nhịn được mà bặt cười: “Em còn tường anh thật sự rộng lượng như vậy chứ.”
“Đối với tinh địch, anh sẽ không bao giờ qua loa.”
Dù có thê’ nào thì sở Hướng Nam cũng là bạn trai cũ của Tô Yên, sao Lục Cận Phong có thế không đế bụng được.
“Được rồi, anh nổi chuyện vởi mọi người đi, em đi tìm con trai.”
Tô Yên buông Lục Cận Phong ra, tay cô bị nám cả đêm, lòng bàn tay đầy mồ hói rồi.
Tô Yên nhìn khắp nơi, không thấy Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc đâu cả, nhưng lại nhìn thấy Vạn Nhất, cô đi qua hỏi: “Hạ Phi vả Tiếu Vũ đâu rồi?”
“Vừa mới ra ngoải rồi, không biết hai anh em nó lảm gì mà bi mật lám.”
“Được, tỏi đi tim tụi nó.” Tỏ Yên đi vài bước, lại dừng lại, nói: “Vạn Nhất, một lát nữa Lâu Doanh và Phi Minh sẽ đến, cậu giúp tôi tiếp đón họ trước nhé.”
“Mầu dạ xoa dó sắp đến?” Vạn Nhất lập tức vực dậy tinh thăn. Tô Yên cười cười, đi xuyên qua hành lang ra bẽn ngoài.
Lúc này, một di lao cõng đấy xe đấy, đội khấu trang đi qua từ phía đối diện.
Hai tay Tỏ Yên nhấc váy, cũng không đế ý đến đối phương, cõ đi ngang qua dì lao công đó.
Khi Tô Yẽn đi lướt qua, mới đột nhiên phát hiện sự bất thường.
Vào khoảnh khác đi lướt qua đó, dì lao công đó hơi cúi đầu, cô vô thức liếc nhìn một cái, thấy trèn mặt của dì mặc đồ lao công đó có một vết sẹo.
Đến khẩu trang cũng không che hết được vết sẹo đó.
Tô Yên nhở ra rồi, lả Tân Nhã Hân.
Đợi đến khi Tô Yẽn quay đầu, trong hành lang đã không còn ai nữa.