Tan Chấn Lâm bị phun đầy mặt, bình tĩnh đưa tay lên lau mặt. “Hai người làm gì vậy?”
Ông ta đã nói gì khiến người khác cảm thấy buồn cười sao?
Tô Đình Nghiêm và Tô Yên nhìn nhau một cái, Tô Đình Nghiêm nói: “Chuyện này thật là trùng hợp, vợ trước của tôi tên là Tân Phương Linh, có lẽ là cùng họ cùng tên rồi.”
Tân Chấn Lâm hỏi: “Cậu có mấy người vợ trước? Vợ trước của cậu không phải là Tiểu Uyển sao?”
“Sau khi mẹ tôi chết, đồng chí Tô đã lấy Tân Phương Linh.” Tô Yên lấy khăn giấy lau miệng, nói: “Đồng chí Tân, nếu ông có ảnh thì lấy ra xem, chắc là không trùng hợp như vậy đâu.”
Nếu Tân Phương Linh thật sự là em gái của Tân Chấn Lâm, cô của cô, vậy không phải Tô Vân sẽ thành em họ cúa cô sao?
Đây là duyên phận máu chó gì thế này, vòng qua vòng lại mà vẫn có thể kéo lại với nhau.
Tân Chấn Lâm nói: “Ánh thì bây giờ không có, trở về cha tìm thử xem. Đúng rồi, Tân Phương Linh mà hai người nói, bây giờ đang ớ đâu?”
“Đang ờ trong tù.” Tô Yên nói: “Lúc trước bà ta bát cóc Hạ Vũ Mặc, bị bẳt ngay tại trận, nên tôi đã tống bà ta vào đó rồi.”
Tân Chấn Lâm:
Nếu người tên Tân Phương Linh này thật sự là em gái của ông ta, vậy thì thật nan giải rồi.
Nói ra, cũng không biết là nghiệt duyên gì, Tân Phương Linh bắt cóc Hạ Vũ Mặc, vào tù rồi.
Bây giờ Tân Nhã Hân cũng vào trong đó bởi vì tội bát cóc Hạ Vũ Mặc.
Bản thân Tô Yèn cũng cảm thấy duyên phận này thật kỳ diệu, vỗ tay an ủi Tân Chấn Lâm: “Đồng chí Tân, tôi cảm thấy loại người như Tân Phương Linh không giống như em gái của ông.”
“Khoan hãy nói chuyện này.” Tân Chấn Lâm nhân cơ hội nói: ‘Tiểu Yên, chuyện của Nhã Hân…”
“Dừng lại.” Tô Yên cắt ngang cảu nói của Tân Chấn Lâm: ‘Tôi đã nói rồi, chuyện của Tân Nhã Hân không cần phải nói, không phải là tôi không cho cô ta cơ hội, là do cô ta đã khiêu khích tôi hết lần này đến lần khác, cô ta tưởng rằng tôi thật sự là Thánh Mầu Sue Mary à.”
Nếu lúc đó không kịp tìm ra Hạ Vũ Mặc, cậu bé đã rơi vào máy xay bê tông rồi, sao cô có thế tha thứ cho sự ác độc của Tân Nhã Hân chứ.
Tân Chấn Lâm thở dài một hơi: “Vậy nếu xử lý theo pháp luật, Nhã Hân phải ngồi tù bao nhiêu năm?”
“Bắt cóc, giết người không thành, ít nhất cũng phải mười năm trở nên.”
“Đứa nhỏ này, sao lại cố chấp như thế chứ.” Tân Chấn Lâm đau lòng vổ đùi một cái, đó là con gái ruột cúa ông ta, làm sao ông ta có thế xem như không có chuyện gì chứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!