Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Lâu Doanh vô cùng ăn năn hối hận, tức đến nổi đấm một quyền vào tường: “Cũng tại em hết. Nếu như em không ham mê nhan sắc thì đâu có kéo Phi Phi đến đó, còn thật sự bị Vạn Nhất nói trúng nữa. Đám người xảo quyệt đó qua cầu rút ván, bọn em như vậy là đưa cừu vào miệng cọp.”
Cảu nói này của Lâu Doanh vừa khéo bị Lãnh Phùng từ bèn ngoài đi đến nghe thấy.
Cái câu “ham mê nhan sầc” đó đặc biệt khiến cho người ta giật mình.
Lâu Doanh thật sự để ý đến anh ta rồi sao?
Trong lòng Lãnh Phùng dâng lên chút niềm vui nào đó, nhưng vừa nghĩ đến chuyện chính mình gọi bọn họ đến đây, làm thành ra nhưvậy, anh ta cũng rất tự trách mình.
“Lâu Doanh, xin lỗi cô.” Lãnh Phùng đi đến.
Lâu Doanh liếc nhìn Lãnh Phùng với ánh mắt lạnh lùng: “Bây giờ các người thật sự quá xảo quyệt, vì muốn bắt bọn tôi mà cả kế mỹ nhân cũng dùng được.”
Lãnh Phùng:
Đây thật sự là một sự hiếu lầm… quá lớn.
Nếu như anh ta biết được trước kia hai chị em bọn họ làm những gì thì anh ta đâu có dám kêu họ đến chứ.
Giờ phút này Lâu Doanh vô cùng phiền muộn, cô đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn với Lãnh Phùng.
“Đội trưởng Lãnh, nếu như các người không thả Phi Phi ra, tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Lâu Doanh tôi muốn dẫn một người ớ đây đi, mấy người các anh đừng có ai cản tôi.”
“Lâu Doanh, cô đừng có làm càn.” Lãnh Phùng đau đầu, hai chị em nhà này thật là không phải người nhà không bước vào cửa mà, suy nghĩ đều đơn giản thô bạo như vậy.
Tô Yẻn hỏi: “Đội trưởng Lãnh, anh có thế sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt Phi Phi được không?”
“Bây giờ thì không được, quy trình vẫn chưa hoàn tất, hai người có thế trở về nhà đợi trước, có tin tức tôi sẽ thông báo cho hai người.” Lãnh Phùng không hề nói với hai người rầng, Bạch Phi Phi đã bị dẫn đi nơi khác từ mười mấy phút trước rồi, bây giờ đến cả anh ta cũng không biết Bạch Phi Phi đang bị nhốt ở đâu.
Hành động của cấp trên nhanh chóng như vậy, xem ra trên người Bạch Phi Phi vẫn còn có thứ gì đó có thế khai thác được, tuyệt đối không đơn giản chỉ là cướp ngục.
Lâu Doanh hất hàm đầy bá đạo: “Nếu như các người dám động vào một đầu ngón tay của Phi Phi, tôi sẽ san bằng cả cục cảnh sát này. Tôi cho anh thời gian ba tiếng, không gặp được Phi Phi thì tôi nói được làm được.”
Lảu Doanh quầng lại một cảu rồi bước nhanh ra ngoài.
Lãnh Phùng căn dặn Tô Yên với vẻ mặt nghiêm túc: “Cô Lục, cô cần phải khuyên nhủ Lâu Doanh. Gây chuyện lớn ra thì
không hề có bất kỳ lợi ích nào cho Bạch Phi Phi cả.”
“Tôi sẽ cố gắng.” Tô Yẻn cũng biết, một mình Lâu Doanh đấu với bọn họ sẽ rất thiệt thòi.
Lảu Doanh và Tô Yên rời đi. Lên xe, Tô Yên nói: “Lâu Doanh à, em đừng có kích động vậy. Chị kêu anh rể em đến rồi, chuyện này nên có chuyển biến, nếu như có thể bát Tân Khả Hân trờ về, nói không chừng có thể lấy công chuộc tội.”
“Chị à, em sẽ không tự tiện đến đây đâu. Vừa rồi em nói như vậy là muốn dọa họ thôi.” Tâm tư của Lâu Daonh trong thoáng chốc trở nên rất trầm ngâm, ánh mât cũng dần dần lạnh lẽo.
Đúng vào lúc hai người chưa đi được bao lâu thì “sự tích” trước kia của Lâu Doanh và Bạch Phi Phi đều đã bị phát tán trên mạng, vô cùng sôi nối ồn ào.
Trong một thời gian ngần cũng khiến cho cục cảnh sát trớ thành cửa sự chê cười, phải gánh chịu sự chỉ trích nặng nề.
Có không ít cộng đồng mạng mẳng chửi ở phần bình luận với ý kiến nặng nề, cương quyết đòi bát Lâu Doanh và Bạch Phi Phi.
Dư luận nghiêng về một phía, phát triển mạnh mẽ khiến cho người ta trở tay không kịp.

Nhấn Mở Bình Luận