Do có dính líu đến chuyện của Lâu Doanh và Bạch Phi Phi mà Lãnh Phùng cũng bị đình chỉ công tác tạm thời và tiếp nhận điều tra.
Sau khi Lâu Doanh nhìn thấy những tin tức trên mạng chỉ cười lạnh một tiếng, sau đó vác túi xách lên, một mình lặng lẽ đi khỏi nhà họ Lục.
Cô không thế liên lụy đến Tô Yên.
Lúc này Tô Yên đang thảo luận với Lục Cận Phong xem phải giúp Lâu Doanh như thế nào, căn bản vần chưa biết Lâu Doanh đã bỏ đi rồi.
Tô Yên đọc được mấy bình luận trên mạng, hầu như không có ai nói giúp cho Lâu Doanh và Bạch Phi Phi cả, cô cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.
“Lục Cận Phong, anh có thế điều tra được ai tung tin ra không?’
Tỏ Yèn tuyệt đối không tin do Lãnh Phùng làm. Nếu như Lãnh Phùng thật sự muốn làm như vậy thì sẽ không đợi đến bây giờ, hơn nữa chuyện này bị bại lộ cũng không có lợi ích gì cho anh
ta cả.
Lục Cận Phong đáng đế tay trên bàn phím, điều tra địa chỉ IP của đối phương, vẻ mặt rất nghiêm túc, rất nhanh chóng đã tìm ra.
“Yên Yên, lại là vùng ngoại ô.” Lục Cận Phong suy nghĩ rồi nói: “Lúc trước Tỏ Kiệt biến mất ờ ngoại ô, tiếp theo đó chuyện của Lâu Doanh và Bạch Phi Phi bị bại lộ, chỉ e chuyện này chỉ có tên đó làm thôi.”
“Lệ Quốc Minh?” Tô Yên đi đến trước máy tính, liếc nhìn địa chỉ IR đôi mày cũng chau lại: “Hố dữ không ăn thịt con, ỏng ta hại Lâu Doanh như vậy, mục đích là gì?”
Hai người đưa mát nhìn nhau, rất nhanh chóng Tỏ Yẻn đã phát giác ra.
“Không phải ỏng ta muốn hại Lâu Doanh mà muốn ép Lâu Doanh đi theo con đường của ông ta. Bản lĩnh của Lâu Doanh và Bạch Phi Phi không tệ, chuyện này sẽ như hổ mọc thêm cánh với ông ta.”
Tô Yên vô cùng tức giận: “Thật độc ác.”
“Bây giờ anh kêu người lần theo địa chỉ IP tìm người, nhưng chác là không có nhiều hy vọng lâm.’
Nói không chừng người đã sớm đi nơi khác rồi.
Tô Yên bỗng nhiên nhanh trí, trong lòng nảy ra một kế: ’ông xã à, chúng ta bị động như vậy bị bọn họ dát mũi đi, từ đầu đến cuối cứ luôn chậm hơn một bước. Vậy tại sao chúng ta không biến bị động thành chủ động?”
Lục Cận Phong biết Tô Yên đã có chủ ý rồi, bèn hỏi: “Em muốn làm thế nào?”
“Dụ rán ra khỏi hang.”
Đôi mày của Lục Cận Phong giật giật: “Em định lấy mình làm mồi nhử sao?”
Tỏ Yên mỉm cười, câu lấy cổ Lục Cận Phong, cười xấu xa:
“ông xã à, mồi nhử như em đầu có bằng mồi nhử ưu tú như anh. Anh hy sinh một chút, dùng mỹ nhân kế dụ Tan Khả Hân ra ngoài, chỉ cần Tân Nhã Hân xuất hiện thì chẳng phải sẽ dễ dàng tìm thây Lệ Quốc Minh hay sao?”
Lục Cận Phong giở khóc giở cười: “Yên Yên à, sao anh lại có ảo giác như là lên giàn hỏa ấy nhỉ?”
“Không phải là ảo giác, anh quả thật đã lên giàn hỏa rồi.” Tô Yên vỗ vào vai Lục Cận Phong một cái rồi nói: “Chuyện này giao cả cho anh, đến lúc cần thiết phải hy sinh một chút mới có thê’ thể hiện rõ tinh thần cổng hiến của anh.”
“Bà xã à, chân anh đau, cống hiến không nổi.”
Con gái đều nói một đằng làm một nẻo. Lục Cận Phong đâu có dễ mẳc lừa. Nếu như anh thật sự hy sinh, quay đầu lại chắc chán sẽ bị cho quỳ dưới bàn chà quần áo.
“Ông xã à, đàn ông sao cỏ thế nói mình không thế được chứ.” Tô Yẽn liếc nhìn Lục Cận Phong với ánh mát khinh thường: “Lát nữa em sẽ lấy lịch trình của anh kêu Lâm Vy công bố ra ngoài. Anh ở Đế Đô chắc chăn là không được, anh đi đến núi Đào Hoa một chuyến đi, em sẽ kêu Lâm Vy nói rõ trọng điểm. Anh đi một mình đơn độc, nhất định Tân Khả Hân xuất hiện.”
Lục Cận Phong:”…”
Anh có thế từ chối sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!