Một chuyện mất mặt như vậy, Chu An làm gì dám mặt dày nói ra.
Nhưng anh ta chưa kịp lên tiếng thì một người đi theo anh ta đã nói: ‘Thưa cô cả, những người khác đều đã bị Lục Cận Phong mua chuộc, bọn họ đều gia nhập vào Ám Dạ rồi.”
“Anh đã đi tìm anh Cận Phong sao? Bị mua chuộc à?” Tân Nhã Hân sửng sốt: “Rốt cuộc là chuyện gì đây? Chu An, không phải tôi đã nói là anh không được phép đến làm phiền anh Cận Phong rồi sao?”
Nhìn thấy Tân Nhã Hản bảo vệ Lục Cận Phong như vậy, trong ngực Chu An chợt nối lên một ngọn lửa không tên: “Địa Sát và Ám Dạ là kẻ thù không đội trời chung, tôi không đến làm phiền anh ta, vậy thì đợi anh ta làm phiền tôi rồi, cô chủ của tôi à, cô đứng trước mặt tôi bảo vệ anh ta, nhưng cô biết rằng vừa rồi anh ta đã đe dọa tôi, yêu cầu tôi giao cô và Lệ Quốc Minh ta, anh ta không hề coi trọng cô một chút xíu nào.”
Lệ Quốc Minh nghe thấy động tĩnh liền từ trong phòng đi ra, đúng lúc nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi.
Lệ Quốc Minh không đến gần, mà lặng lẽ trớ về phòng.
Xem ra Chu An cũng vô dụng rồi, dần theo nhiều người như vậy đi, chưa kể không thâu tóm được gì, mà còn vừa mất vợ vừa mất quân.
Ánh mât Tân Nhã Hân u ám: “Vậy thì anh cũng không được tới kiếm chuyện với anh ấy. Anh ấy là của tôi. Cho dù có muốn gây phiền phức, thì tôi cũng là người nên đi. Đây là chuyện giữa tôi và anh ấy.”
Chu An vẫy tay ra hiệu cho những người khác lùi lại, trong phòng khách chỉ còn lại Tân Nhã Hân và Chu An.
Ngay cả trong ánh nến mờ ảo, vẫn có thế nhìn thấy rõ ràng vết sẹo trên mặt của Tân Nhã Hản.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!