“Cỏ Lâu, xin cô hãy sờ vào lương tâm của mình và nói lại lần nữa.”
Anh ta không tin là cô ấy không hề nhám vào phúc lợi tám trăm nghìn cộng với việc giới thiệu đối tượng cho đó.
Lâu Doanh không đế ý đến Vạn Nhất, hỏi lại Hạ Vũ qua điện thoại: “Tôi có thê’ đăng ký ngay bây giờ, trước tiên anh có thế sắp xếp một vài người có vóc dáng đẹp…”
“Hạ Vũ, lát nữa tôi sẽ chuyến tiền đến cho.” Vạn Nhất nói xong lập tức cúp máy.
Lâu Doanh không vui: “Gà luộc, anh đang làm cái gì vậy?”
“Ám Dạ chúng tôi không nhận phụ nữ.” Vạn Nhất đác ý nói:
“Tôi cũng là một nửa đương gia của Ám Dạ, tôi có quyền quyết định.”
Lâu Doanh bĩu môi: “Sau này tôi sẽ hỏi anh rế của tôi.”
“Lâu Doanh, tôi biết cô muốn làm gì, gia nhập Ám Dạ, đế cho Ám Dạ ra mặt giúp cô cứu Bạch Phi Minh đúng không?” Vạn Nhất nói: ‘Tôi biết trong lòng cô đang rất lo láng cho Bạch Phi Minh, nếu không cô sẽ không muốn gia nhập Ám Dạ, nhưng cô không phải làm như vậy, cho dù cô không gia nhập, thì Ám Dạ của chúng tôi cũng sẽ không bỏ mặc chuyện này đâu.
Sau khi bị chọc trúng vào trong tâm tư của mình, Lâu Doanh bổng cảm thấy buồn chán, ném mấy cây bánh quấy đang ăn dang dở xuống: “Lấy xe anh đưa tôi đi ra ngoài hóng gió đi.”
“Bây giờ bên ngoài nói không chừng đã giăng sẵn thiên la địa võng chờ bât cô rồi, cô còn muốn đi ra ngoài sao?”
“Cho nên tôi mang anh theo, như vậy bọn họ sẽ nghĩ rằng anh lè một bọn với tôi.” Lầu Doanh nói: “Một tốt đế gây hại cho anh như vậy không tận dụng thì uổng phí mất.”
Vạn Nhất bất lực cười: “Kiếp trước thật sự tôi có thù với cô.”
Khi Lảu Doanh xảy ra chuyện cũng muốn kéo theo một tấm đệm lưng.
Mấu chốt là, Vạn Nhất thực sự cho Lâu Doanh mượn xe, anh ta ngồi ở vị trí phụ lái, Lâu Doanh điều khiển chiếc xe, lái chiếc xe sedan của anh ta cảm giác giống như đang lái một chiếc xe thế thao.
Lâu Doanh đang trút giận.
Vạn Nhất hoáng hốt sợ hãi, đầu ngón chân đều bấu chặt lại, kinh hãi nhưng không dám nói lời nào.
Lâu Doanh chọn con đường núi hiểm trờ, trên đường đi gập ghềnh, Vạn Nhất nghe thấy chiếc xe kêu cạch cạch cạch, anh ta cảm thấy đau lòng cho chiếc xe.
Xe của anh ta là xe sedan, không phải xe thế thao mà.
May mân là nó đã được cải tạo lại, nếu không sao nó có thế chịu đựng được khi Lâu Doanh làm nó thành như thế này?
Đột nhiên, chiếc xe bùm một tiếng, cái khung xe hoàn toàn hỏng, xe tát máy.
Lâu Doanh liếc nhìn chiếc xe, phàn nàn nói: “Gà luộc, cái xe nát này của anh là loại gì thế, sao không cải tạo lại?”
Vạn Nhất thật không nói nên lời: “Chị gái à, nhầm, cô tiên nữ nhỏ à, xe này của tôi là được cải tạo từ xe buýt, cô muốn lái thành xe thế thao, việc này tôi cũng không có cách nào.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!