Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

Lúc này người phục vụ lại mang không ít đồ ăn lên, tất cả đều lè món đắt tiền, nào là cua hoàng đế, tố yến…

Cũng không biết là ai gọi một chai rượu vang đỏ cao cấp, e rằng ăn xong bữa cơm này phải mất đến mấy chục vạn.

Vừa rồi Lý Hĩnh Nhi vẫn luôn thối phồng chồng mình là giám đốc điều hành, một năm kiếm được cực nhiều nên mọi người mới dám gọi như vậy.

Bây giờ thì tốt, Lý Hinh Nhi đi rồi.

Nhưng mà còn may, Tô Yên đang ở đây, bà chủ tập đoàn Yên Phong, tiền cơm bữa này còn không phải chỉ là chuyện nhỏ?

Vừa rồi Vương Ái Ái cũng rất khoe khoang, vì sợ bản thân bị đế mẳt đến rồi bị bảo đi thanh toán nên bây giờ cô ta cũng trở nên khiêm tốn.

Có người hỏi: “Tô Yên, chồng của cậu thật sự là tổng giám đốc tập đoàn Yên Phong?”

Tô Yên vẫn thờ ơ như cũ: “ừm, công ty là anh ấy mở.”

Người nọ xấu hố, cười cười: “Sao vừa nãy cậu lại không nói ra thế, gây ra hiểu lầm lớn như vậy.”

Tô Yên không cần dùng nhiều sức mà vẫn có thể đánh trả được một cách dễ dàng: “Bây giờ chân của chồng tôi đang bị thương nên phải ở nhà nghỉ ngơi, tôi cũng không nghĩ đến mọi người lại nhiệt tình như vậy, giành nhau giới thiệu việc làm cho chồng tôi.”

Mọi người nào có phải là nhiệt tình, chỉ là muốn nhìn bị Tô Yên chê cười mà thôi.

Nhưng không nghĩ đến vai hề thế mà lại chính là bọn họ.

Tô Yên đứng dậy, cô cười nhạt rồi nói: “Mọi người cứ từ từ ăn, tôi còn có việc, đi trước đây.”

Vừa nghe thấy Tô Yên phái đi, mọi người lập tức căng thắng.

Nếu Tô Yên đi rồi thì tiền này ai trả chứ.

Khoe khoang thì khoe khoang, còn chuyện lấy tiền ra trả, bọn họ lại không lấy ra được.

“Tô Yên, đừng đi mà, bạn học cũ khó được khi tụ họp, ngồi xuống ăn một ít đi, mọi người cùng nhau tâm sự, liên hệ chút tình cảm.”

“Đúng vậy đấy, không dễ dàng gì mọi người mới tụ họp chung một chổ, khó có được đấy.”

“Gọi nhiều đồ ăn như vậy, không ăn thì lãng phí biết bao.”

“Tô Yên, không phải cậu sợ phải thanh toán nên muốn chuồn đi đấy chứ. Bây giờ cậu chính là bà chủ của tập đoàn Yên Phong, sao lại nhỏ mọn như vậy.”

Phép nói khích?

Muốn đế cô thanh toán?

Thật sự coi cô là người coi tiền như rác mà.

Cô cũng chả quen những người này.

Tô Yên khẽ mỉm cười, bắt đầu lấy tiền từ trong túi ra.

Người khác vừa thấy cô móc túi, tưởng cô muốn trả tiền, trong lòng đều mừng thầm.

Nào biết Tô Yên chỉ lấy ra một trăm tệ, đặt lên trên bàn: “Vừa rồi tôi uống một ngụm trà, đây là tiền trà. Tôi đưa phần của tôi rồi, các người cứ dùng từ từ.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận