“Gun, cút.”
Vạn Nhất mau chỏng né qua một bên.
“Chị!” Lâu Doanh xoay người, lập tức đổi sang nét mặt khác, nhào đến trước mặt Tô Yên, ôm lấy chân của cô, tiếp tục tỏ vẻ thẻ thảm, khóc lóc thám thiết: “Chị nhẫn tâm đê’ em một mình bơ vơ không nơi nương tựa, nhần tâm để em…”
Tô Yên bị nói đến dờ khóc dờ cười.
“Đứng dậy đi, chị đồng ý.”
Lâu Doanh lập tức thu lại vẻ mặt, biến thành vẻ vui mừng, bò dậy: “Chị, chị thật là tốt quá, em chúc lần mang thai thứ ba của chị sẽ sinh được con gái.”
Tô Yên:”…”
Lục Cận Phong:”…”
Chắc không phải Lâu Doanh có khả năng nhìn trộm chứ, nếu không sao lại biết hai người vừa mới nhầc đến chuyện mang thai lần ba?
Tô Yên để Lâu Doanh lại, cô và Lục Cận Phong trở về phòng ngủ, Lục Cận Phong hơi không đồng ý với cách làm của Tô Yen.
“Yên Yên, anh biết em muốn giúp Lâu Doanh, nhưng cũng không cần đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiếm.”
“Lệ Quốc Minh rất gian xảo, Lục Cận Phong, mấy năm nay ông ta không phải lăn lộn cho có, rất khó để tìm được ông ta, huống chi trong tay ông ta còn có Tiếu Kiệt, bên phía Bạch Phi Minh cũng không thể cứ kéo dài như vậy, lấy em làm mồi nhử là cách nhanh nhất.” Tô Yên nhón chân lên, hôn lên môi Lục Cận Phong.
Vừa chạm vào đã tách ra ngay.
“Lục Cận Phong, anh đừng nghĩ em yếu đuối như vậy, hơn nữa không phải còn có anh bảo vệ em sao, sẽ không sao đâu.”
Lục Cận Phong sờ sờ môi mình, nở nụ cười bất lực: “Bắt người tay ngán, cán người miệng mềm, em đã bát trúng miệng anh rồi, anh còn có thế nói gì nữa chứ.”
Tô Yên cong môi cười: “Bởi vì có anh, nên em mới không kiêng nể gì đó.”
Cảu nào cảu nấy đều là đạn bọc đường, làm gì có người đàn õng nào chịu nổi.
Lục Cận Phong sờ sờ tóc Tô Yên, nói: “Lệ Quốc Minh đã rời khỏi Đế Đô rồi, anh đoán, ông ta sẽ trờ lại nước M lần nữa.”
“Nếu ỏng ta thật sự trờ về đó, vậy muốn bát ông ta sẽ càng khó hơn.” Tô Yên nhíu mày: “Châc là do anh đã động đến Chu
An, đánh rân động cỏ, Lệ Quốc Minh mới cám thấy Chu An không thế nhờ được, bên nước M vàng thau lần lộn, càng có lợi cho việc ông ta đợi ngày trở lại, cũng có lợi cho ông ta trốn tránh sự truy đuối của cảnh sát.”
“Yên Yên phân tích rất đúng, nếu là anh, anh cũng sẽ chọn trờ về nước M.” Lục Cận Phong nói: “Bây giờ Thiên Lang chia năm xẻ bảy, thế lực cũng bị các thế lực khác làm suy yếu đi nhiều rồi, Lệ Quốc Minh sẽ không trở về Thiên Lang, bởi vi nơi đó đã không còn chổ cho ông ta đứng nữa.”
Tô Yên suy nghĩ một lúc, nói: “Lục Cận Phong, vậy chúng ta đến nước M một chuyến đi, vết thương ở chân của anh vẫn ốn chứ?”
Thực ra cô muốn một mình đi, nhưng Lục Cận Phong chầc chần sẽ không đồng ý, vậy nên chỉ còn cách đi cùng nhau thôi.
“Lệ Quốc Minh gián tiếp hại chết mẹ em, dần Tiếu Kiệt đi, chuyện này phải mau chóng giải quyết.”
Lục Cận Phong run run chân, nói: “Không thành vấn đề, tối nay em nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai có thế bắt đầu đến nước M rồi, anh bảo Hạ Vũ đi chuẩn bị, xem như là một lần du lịch mạo hiểm, ông xã sẽ che chớ cho em.”
Tô Yên mau chóng nịnh nọt: “ồng xã, cầu anh che chở.”
Lâu Doanh lại mất ngủ lần nữa.
Cô â’y ngồi trên xích đu ở ban công hút thuốc, cô ấy rất ít khi hút thuốc, nhưng sau khi Bạch Phi Minh xảy ra chuyện, cô ấy chỉ có thế dựa vào mấy thứ này đê’ giải sầu mà thôi.
Trên mặt đất đã đầy đầu thuốc lá rồi.
Vạn Nhất ở phòng bẽn cạnh nằm bò trên ban công, đã nhìn Lâu Doanh hơn nửa tiếng đồng hồ rồi, khi Tỏ Doanh hút đến điếu thuốc thứ mười, anh ta không nhịn được mà mở miệng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!