Bà xã đẽ lên tiếng, Lục Cận Phong không biết nói gì nữa, anh chỉ nói với Nika: “Vậy thì làm phiền ngài rồi.”
Lúc này con trai cá của Nika là Lehman đi tới, Nika dặn dò: “Lehman, đưa ngài Lục và bà Lục vào phòng khách nghi ngơi.”
“Vảng, thưa cha.”
Lục Cận Phong và Tô Yên trờ lại phòng khách, khi Lehman rời đi, Tô Yên khóa cửa lại.
“Yèn Yên, em đã đỡ hơn chưa? Sao không nằm trẽn giường nghi ngơi đi?” Lục Cận Phong sớm đã nhìn ra Tô Yẽn có gì đó không đúng, nhưng anh cũng không hỏi, bới vì đây là địa bàn cúa Nika. Có thế có máy quay và máy nghe lén được lâp đặt trong phỏng này.
Cẩn thận vẩn hơn.
“Vân rất không thoải mái.” Tô Yên nằm ở trên giường, hai người nhìn nhau trao đổi bang mát, ra hiệu ngầm là Tô Yên đã sớm hiếu được, còn cố ý nói: “ỏng xã à, em rất khó chịu, trong lòng
rất hoảng hốt. Nếu anh không tin thì sờ một cái xem xem.”
“Tiếu yêu tinh, trớ về giường trước đi.” Lục Cận Phong đã lâu không ăn thịt, Tỏ Yên dụ dỗ như thế thì anh phái làm sao đây?
Trong lúc hai người nói chuyện, Lục Cận Phong cũng đang tìm kiếm máy nghe lén trong phòng.
Quả nhiên, anh thực sự tìm thấy một máy nghe lén dưới gầm giường.
Hai người nhìn nhau, Tỏ Yẽn nâm ớ trẽn giường, Lục Cận Phong nhin thấy trẽn tú đầu giường có nước, anh lập tức ra hiệu cho Tỏ Yên viết ra những gi muốn nói.
Tô Yên gật đâu, cô nhúng ngón tay vào nước trên tủ đầu giường viết: ‘Lâu Doanh và Vạn Nhất đã bị bắt/
Vết nước sẽ khô lại mà không để lại dấu vết.
Biết được hai người bị bât, Lục Cận Phong hơi nhíu mày, nếu bọn họ thật sự bị bât vả rơi vảo tay Nika thì chuyện nãy không thế coi thường được.
Lưu Xương Hạo là người của Nika.
Lục Cận Phong biết nhất định Nika đang nghe trộm cuộc nói chuyện giữa hai người, anh ra hiệu cho Tô Yên hét lớn, đồng thời lác lắc giường đế phát ra âm thanh kẹt kẹt.
Đương nhiên Tô Yèn biết Lục Cận Phong đang lãm cái gi cho nên hết lần này tới lần khác đỏ mặt kèu mấy tiếng.
Lục Cận Phong vừa đung đưa cái giường, vừa dùng nước viết ra: ‘Có biết bọn họ đang bị giam ở đâu không?’
Hai người chỉ có thế giao tiếp bằng cách này.
Tõ Yên lẳc đầu tỏ ý không biết, sau đó cô viết: ‘Mục đích của họ là bât Lâu Doanh, lẽ nào chuyện nãy có liên quan đến Lệ Quốc Minh?’
Viết xong, Tô Yên phối hợp với Lục Cận Phong kêu lên vài tiếng, cô tức giận nói: “ồng xã, anh thật là xấu”
Lục Cận Phong:
Giọng bà xẫ hấp dần quá.
Lục Cận Phong nghi ngờ rằng Tô Yên cố ý làm điêu đó.
Nếu không phải ờ trong địa bàn của người khác thì anh nhất định sẽ xử Tô Yên ngay tại chỗ.
Phòng kế bên.
Nika và mấy người con trai nghe thấy tiếng ồn từ máy nghe lén trong phòng, bọn họ đêu là những người lớn tuồi nên cảm thấy có hơi xấu hổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!