Đêm nay, châc chân là cô không ngủ được rồi, chỉ có thế mệt mỏi chờ đợi tin tức.
Sau nửa đêm, đã là rạng sáng, bốn giờ rồi, đây là lúc người ta mệt mỏi nhất, Tô Yên nầm dựa vào ghế sô pha có chút buồn ngủ, đột nhiên cô nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.
Tô Yên lúc đẫu không có ra ngoài, mãi cho đến khi có một làn khói dày đặc chui qua từ khe cửa, cô nghe thấy tiếng chuông báo động, lúc này cô mới mớ cửa đi ra ngoài.
Vệ Long, Vệ Hái cũng từ trong phòng của mình đi ra.
“Chị dâu, khách sạn bị cháy rồi, rời khỏi đây trước đã.”
“Được.”
Tô Yên đi theo Vệ Long vã Vệ Hái, rất nhiều khách đều từ phòng của mình lao ra, nhất thời chạy toán loạn, tiếng la hét, tiếng kinh hoàng vang lên toàn bộ khách sạn. Còi báo động liên tục vang lên khiến lòng người càng hoảng sợ.
Thang máy không thế hoạt động, mọi người chen chúc đi thang bộ, người rat đông, mạch điện thì bị đứt, không có đèn chiếu sáng, trong thang bộ chì có đèn báo, ánh sáng cực kỳ mờ ảo.
“Chị dâu, đi bên này.” Vệ Long vừa dứt lời, một làn sóng người chạy tới, trực tiếp chen chúc với Tô Yên mà đi, trong chớp mẳt bọn họ đã dẹp được đám đông đó.
“Chị dâu, chị dâu.” Vệ Long hét lớn.
Vệ Hải cũng hoáng sợ đấy những người xung quanh ra: “Chị dâu!”
Xung quanh quá ồn ào, Tô Yên chỉ có thể lờ mờ nghe thấy Vệ Long, Vệ Hải gọi cô: “Vệ Long, Vệ Hải, tôi ở đây.”
Giọng nói của Tô Yên chim trong tiếng kèu cửu ồn ào.
Mọi người đều đang điên cuồng chạy thoát thân.
Tỏ Yên đã hoàn toàn bị đấy xuống lầu ba. Cô nghĩtrước tiên sẽ theo mọi người ra khỏi khách sạn, sau đó sẽ tụ họp lại Vệ Long và Vệ Hải.
Đúng lúc này, cũng không biết là ai dùng đèn pin điện thoại di động chiếu sáng, ánh sáng trâng lóe lên, Tô Yên thoáng nhìn thì là người quen.
Lehman.
Con trai cả của Nika.
Làm sao anh ta lại xuất hiện ớ đây?
Trực giác mách báo cho Tô Yên râng cô không thế đi ra ngoài, chuyện Lehman xuất hiện ồ đây hần không đơn giản như vậy.
Nhìn người đang chạy ra bên ngoài, nhưng Tô Yên lại làm ngược lại, lấy khăn giấy ướt trong túi xách ra, dựa vào tường khó khăn đi tới.
Trong khách sạn xảy ra cháy nô’, nhưng ngoải trừ lớp khói dày đặc, cò hoàn toàn không biết ngọn lửa bât đầu từ đâu.
Tô Yên đi lèn, cũng không có nhiều người nữa, nên đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Khách sạn có mười lăm tầng, Tô Yên vừa leo đến tầng mười
thì đột nhiên bị bàn tay tóm lấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!