Lâu Doanh không nói thêm gì, càng tô lại càng đen.
’Chi, thật ra thì, Vạn Nhất này ngoại trừ độc mồm độc miệng ra, ngoại hình thì ẻo lả, bụng dạ hẹp hòi, còn những thứ khác lại khá ốn.”
’Cái gì của anh ta em cũng đều chê đủ rồi, còn chừa lại gì đâu?”
’Anh ta…’ Lâu Doanh nghĩ một lát, cuối cùng cũng nghĩ ra được một điếm tốt của Vạn Nhất: ‘Đối khảng, kỹ nàng phỏng thủ hoàn hảo, lúc bọn người Lưu Xương Hòa vây đánh em, Vạn Nhất cũng khá đàn ông, còn biết báo vệ em.”
Lúc đó Lâu Doanh khá bực bội trong người, nhưng rồi cô cũng nhanh chóng phán ứng lại, lúc đám Lưu Xương Hạo vảy quanh định tấn cô, Vạn Nhất nhìn thì giống như đang trốn sau lưng cô, kỳ thực anh ta đã che chân cho cô rất nhiều khỏi những đỏn tấn cõng.
Thật ra, Vạn Nhất cũng đâu có tệ.
Tỏ Yẽn nhỉn thấy khắp người Làu Doanh đều là vết thương thì không khỏi thương xót cô ấy, cô nói bảng giọng chân thành; ‘Láu Doanh, sau khi chuyện này kết thúc, em cùng chị về Đế Đô sinh sống, chị sẽ chăm lo cho em.”
‘Chị, đây là do chị nói đó nha, nói được phái giữ được lời nhé.”
‘Chị hứa.” Tô Yên kéo áo Lâu Doanh xuống rồi nói tiếp: ‘Nghỉ ngơi sởm đi, chuyện của Phi Minh sẽ nhanh chóng được giải quyết, em không cần lo lẳng.*
Trời sâp sáng rồi, cả đêm qua cơ thế bị giày vò, hẳn là rất mệt.
Tỏ Yên rời khỏi phòng Lảu Doanh, vừa hay trông thấy Lục Cận Phong từ bên ngoài đi vào.
‘Anh ra ngoải lảm gì mả lãu như vậy mởi về?”
‘Anh đi tập thế dục một chứt ấy mà.r
Lục Cận Phong tiện tay ôm lấy bờ eo của Tô Yên: “Yên Yên, mệt rồi, ta vẽ phòng nghỉ ngơi thôi.’
Hôm sau.
Đến bây giờ Tô Yên mới biết cái gọi là tập thể dục một chút kia cúa Lục Cận Phong có ý gì.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nika đem theo rất nhiều quà biếu sang trọng đât tiền tới ngó ý xin lỗi cô.
Cá con trai thứ và con trai út của ông ta cũng đi cùng.
Lúc đó Tô Yên vẩn còn ở trong phòng ngú, còn Lục Cận Phong thi tiếp đám người Nika ngoài phòng khách.
Nika đến vì chuyện cúa Vạn Nhất.
Tô Yên đứng đàng sau cửa, cô nhìn trộm qua kẽ hở của cánh cứa phỏng ngủ.
‘Chuyện tối qua chi lè hiếu lầm, đàn em của tôi không hiếu chuyện, dũng lởi cùa người nội địa như các anh nói thì chinh lả khua sóng lớn vào cung Long Vương, làm hại người trong nhà, Lưu Xương Hòa tự ý bât cậu Vạn, này cũng là điều tôi hoàn toàn không ngờ tới.”
Nika nói rất trôi chảy, nghe có vé rất có trách nhiệm: ‘Sáng sớm nay tôi biết chuyện, cũng cảm thấy vô cùng tức giận, cho nên trời vừa sáng đã lập tức tới thăm hỏi cậu Vạn, tôi có ý này, về phí nâm viện, điều trị lẫn tốn thất của cậu ấy, Nika tói sẽ đứng ra chịu trách nhiệm, chỉ mong chuyện này sẽ không gây ánh hướng tới mối quan hệ giữa tôi và anh Lục, đến sự hợp tác giữa hai nhà chúng ta.”
Lục Cận Phong tỏ ra lạnh lùng, không giận mà uy: “ông Nika đây cho rằng Ám Dạ chúng tôi nghèo rách tới mức không trá nối viện phí, cần tài trợ từ phía ông sao?”
’Anh bạn nhỏ, không phải như anh nghĩ đâu, tôi tuyệt đối không có ý như vậy.” Nika xua tay: “Người Lưu Xương Hạo bât là người phụ nữ kia. tuyệt đối không hê có ý muốn trở thành kẻ thù của Ám Dạ../
Lục Cận Phong nặng nề đặt chén trà trong tay xuống bàn,
giọng điệu lạnh như băng, anh nói một câu: ‘Người phụ nữ mà ông Nika vừa nhác tới đó, chính là em vợ tôi.’
Nika:
Ông ta làm sao biết được.
Trước khi tới tận nhà xin lỗi, ỏng ta không có điều tra kỹ quan hệ giữa những người này.
Rõ ràng giọng điệu của Lục Cận Phong nghe thì thấy rất lãnh đạm, thân nhiên nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác bị áp bức, áp bức đến ngạt thớ.
Đó chính là cái gọi là khí chất.
Một cử chỉ, một ánh mắt thôi cũng đủ làm người khác kinh hãi.
Bấy giở trong mât Lục Cặn Phong, Nika chầng khác nào một tên tội đồ đáng chết.
Tội thử nhất, là việc dung túng Lưu Xương Hạo ra tay với Lảu Doanh và Vạn Nhất.
Tội thứ hai chính là, dám có suy nghĩ không chính đáng với Tô Yên.
Động tới anh em, mơ tưởng tới vợ của anh, anh lại có thể bỏ qua ư?
Nika cảm thấy tay mình hơi run run, trước sự áp bức của Lục Cận Phong, ông ta thấy từng giây từng phút mình có mặt tại
noi này giống như đang trả qua một loại hình phạt tàn khốc thởi Trung cố.
Con trai út của Nika không thế chịu đựng được nữa, cậu ta thắng tay chi vào Lục Cặn Phong, chất vấn: “ồng chủ Lục,
Lục Xương Hạo động vào Vạn Nhất và em vợ của anh, đó có thế coi là một tình huống vô tình xáy ra, nhưng anh ra tay với anh cả tôi, tước đi đời trai của anh ấy, món nợ này anh tính trả sao đây? Gia tộc Nika chúng tôi cũng là một gia tộc có máu mặt trong thành phố này, lảm gi có ai không nế mặt chúng tỏi chứ?”
Nika sợ tái mặt, lập tức lườm cảnh cáo thắng con trai út của mình: “Leko…”
Vừa dứt lời, sắc mặt Lục Cận Phong đã trầm xuống vô cực, mọi người đều không nhìn ra Lục Cận Phong sẽ có hành động như thế nào, chí thấy anh đặt tay mình lẽn tay Leko, sau đó dùng lực thật mạnh, chỉ nghe thấy một tiếng rắc, đứt rồi, tiếp theo anh lại dùng chân đá Leko ra xa vài mét, cậu ta lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Động tác diễn ra trong tích tâc, nhanh, hiếm, chuấn.
Nika và đứa con trai thứ thấy thế thì ngơ cả người, ngay cả Tô Yẽn đang nhin trộm trong phỏng ngủ cũng rất kinh ngạc.
Cô rất rt khi thấy Lục Cận Phong dùng bạo lực, lần trước anh tức giận như vậy, cũng là Tân Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc bị bât cóc.
Vừa nãy chi trong nháy mât, Leko đã nằm sõng soài dưới đất không gượng dậy nổi, tốc độ của anh còn nhanh và tàn nhần hơn so với Lâu Doanh.
Dám ở trước mặt Nika phế đi đứa con trai út của ông ta, chỉ có thể dùng một từ đế hỉnh dung, chỉnh là vỏ cùng kiêu ngạo.
Lục Cận Phong thán nhiên, dáng vé thư thá lấy khăn tay ra lau tay minh, đoạn anh liếc nhln Leko bấy giở không biết còn sống hay đã chết nầm thầng cầng trên mặt đất, lạnh lùng nhếch mỏi: “Lục Cận Phong tỏi làm việc đầu dựa vào tâm trạng, chưa từng nể mặt ai, từ hôm nay trở đi, Ám Dạ sẽ chấm dứt mọi hợp tác với gia tộc Nika, trong vòng mười ngày tôi muốn gia tộc các người lập tức biến mất khỏi thánh phố, không bao giờ được xuất hiện nữa.”
Mấy chữ cuối cùng chứa đựng sự áp bức dọa người, khiến người ta nghe thấy không khỏi cảm thấy rùng mình vì sợ.
săc mặt Nika lập tức biến đối: ‘Anh bạn trẻ à, chỉ vì một Lưu Xương Hạo mà làm sứt mẻ mối quan hệ tốt đẹp giừa chúng ta, như vậy đàu có đáng.’
Lục Cận Phong lớn giọng nói ra bên ngoài: “Hạ Vũ, Hạ Huy, tiễn khách cho tôi.”
Hạ Vũ và Hạ Huy vội vàng từ ngoài chạy vào: “ông Nika, mời ông đi.”
Nika nhin Lục Cận Phong, rồi lại nhìn sang đửa con trai út bị gãy tay đang nằm kia của mình.
Đứa con trai út không lế phép với Lục Cận Phong, bèn bị anh phế mất cánh tay, con trai cả bát cóc Tô Yên thì bị chặt mất cúa quý.
Giờ đây Lục Cận Phong đã tỏ rõ thái độ, cho dù Nika biết thực
lực của mình không đọ được vởi Lục Cận Phong, nhưng lúc này ông ta vân cố chấp nói: “Anh bạn nhỏ, tôi đây thật lòng thật dạ tới xin lỗi anh, anh không chấp nhận thì thôi còn khiến con trai tôi bị thương, chẳng lẽ anh thật sự nghĩNika tôi sợ Ám Dạ các người sao, gia tộc Nika có bề dày trăm năm, Ám Dạ của các người mởi thành lập được bao nhiêu nãm, thật lả không biết tự lượng sức mình, nếu cứ thế mà bỏ qua chuyện ngày hôm nay thì tôi… gia tộc Nika chấp nhận nhượng ba mươi phân trăm cố phần họp đồng cho Ám Dạ.”
Nhượng lại ba mươi phần trăm tống giá trị cố phần, tương đương với mấy tỉ lợi nhuận một năm đó.
Đảy thực sự lả giọng điệu vô cùng cương quyết, lời nói sâc bén nhất.
Lục Cận Phong cưỡi nhạo: “Lục Cận Phong tòi khỏng thiếu tiền, để xem tôi có dám động tới gia tộc Nika các người, rốt cuộc có phái không biết lượng sức hay không nhé?”
‘Hạ Vũ, Hạ Huy, đuối người.” Lục Cận Phong đã mất sạch kiên nhẵn.
Ba giáy sau.
Hạ Vũ và Hạ Huy mỗi người xách theo mối người nhà Nika tống cố ra ngoài, tống cá thằng con út ra ngoài cùng bọn họ luôn.
Nika sống đến từng tuổi nảy rồi, nếu ném ra ngoài, e phái nhập viện mẩt.
Nika thấy thế thì lập tức vội vội vảng vàng đi khỏi, ỏng ta sợ bị ném ra ngoài.
Tất cả số quà Nika mang tới biếu cũng bị vứt hết ra ngoài.
Vạn Nhất đứng ờ cửa phòng đối diện, anh ta vầy tay nói với Nika: “ông Nika, nếu nói theo phong cách người bán địa các ông ấy thl chính lè tự triệt đường sống của mình đó.”
Nika đã nhận thức được rang chinh vi suy nghĩ lệch lạc của ông ta đã hủy hoại cả gia tộc.
‘Các người đừng quá tự mãn, muốn tiêu diệt gia tộc Nika bọn tôi đâu có dế dàng thế.”
Đây cỏ lẽ là do Nika không chịu khuất phục.