Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - tác giả Phù Sinh

‘Cảm ơn cha mẹ.* Tô Yên nhận lấy chìa khóa, nhưng chưa định dọn tới đó.
Tô Yên vừa đưa Tô Duy đi, Lục Cận Phong cũng đã đi ra khỏi nhà họ Lý.
Lý Mộc Sinh đích thân tiền anh.
‘Cậu chủ Lục, người đàn ông đã bôi nhọ Tiểu Yên đó tôi đã chào hỏi qua rồi, cả đời này của anh ta cũng đừng hòng đi ra ngoài được nữa.”
Tốt.’ Lục Cận Phong lạnh giọng nói: “Còn lại, cũng không cần phiền tổng giám đốc Lý thêm nữa.’
Ý là, chuyện còn lại sẽ đế tự anh ra mặt.
Cũng không cân để cho Lý Mộc Sinh phải khó xử nữa.
Lý Mộc Sinh cười đáp: ‘Được.’
Ông ta cũng không tiện đi tìm hai mẹ con đã gảy phiên phức đỏ, hơn nữa đây cũng coi như lả ân oán cá nhân của gia đình nhà họ Tô, ông ta lại càng không tiện nhúng tay.
Lục Cận Phong lẽn xe, Vạn Nhất hỏi: ‘Đại ca, anh mất tích mây ngày, lại không xuất hiện, cô Tô đó chi e là không dề dồ.“
Hôm nay Lục Cận Phong dựa vào thân phận nắm quyên của nhà họ Lục, chỉ là anh muôn đế cho Lý Mộc Sinh biết được anh xem trọng Tô Yên.
Anh cũng nên đi gặp Tô Yên rồi.
Tô Yên đưa Tô Duy về tới bệnh viện xong thì rời đi, qua đi cơn náo loạn khiến cô cám thấy vản hơi hoáng hốt,
Tô Yên đứng ớ bờ sông, gió thổi mát lạnh, trong đầu lại hiện lẽn dáng vẻ của bé con thông minh.
Đứa bé kia đi đâu rồi?
Tim kháp nhà họ Lý vần không tìm được, mà nó lại không cha không mẹ, có thế đi đâu được chứ?
Chuông điện thoại bỗng vang lên, màn hlnh hiển thị là Lục Cận Phong, cô nhíu mày, chân chừ không bắt máy.
Tô Yên chăm chú nhin vào điện thoại di động, cô nhíu mày, chân chừ không bắt máy.
Bẽn trong một chiếc xe đỗ bẽn đường phía đổi diện, Lục Cận Phong phóng ánh mẳt nhìn châm chằm vào Tô Yên đang đờ đẫn bên bờ sông, thấy người kia chân chừ không nghe máy, trong lòng anh lại thoáng nghi hoặc.
Chuông điện thoại ngừng, Tô Yên vẫn giữ nguyên tư thê ban dầu.
Lục Cận Phong lại gọi thêm lân nữa, người ở đây lây lại bỉnh tĩnh, lúc này mới nghe máy.
Đâu dây bên kia là giọng nói có phản sốt sắng của Lục Cận Phong: ‘Yên Yên, có phẩi giận rồi không?’
Tô Yên đút một tay vào trong túi áo, cỏ gắng đế giữ của giọng minh thật bình tĩnh đáp: ‘Không có, hết bận rồi à?’
‘ừ, anh đã trở về, muốn gặp em. Em ở đâu, anh lập tức tới tìm em.” Lục Cận Phong không có xuống xe qua chỏ Tô Yên, tùy ý xuất hiện trước mặt cô sẽ chỉ làm cô thêm khả nghi, cho nên anh mới gọi điện thoại.
‘Không cần, em còn đang ở bệnh viện cùng vói Tiếu Duy, bận cả ngày rồi nên hơi mệt nên muốn ngủ.- Tô Yên nói dối, còn cười khéo: “Anh cũng đã mệt rồi, nghi ngơi sớm chút đi.”
Không đợi Lục Cận Phong nói gì thêm, cô đã cúp máy.
Tô Yên trong lòng phiền não không yên, bây giờ mà nhìn thấy Lục Cận Phong, cô sợ để lộ sơ hở.
Lục Cận Phong ngồi trong xe, mát nhìn chằm chằm ra bờ sông nơi Tô Yên đang đứng, hàng lông mày sẳc nhọn của anh khẽ lạnh lùng nhíu lại.
Trực giác nói cho anh biết tâm trạng của người kia đang rất tệ, nhất định là có liên quan tới chuyện xảy ra ở buổi tiệc đó.
Chưa kết hỏn đã sinh con…
Tô Yên đi lang Thang Trẽn đường cái, không biết mình phải đi đâu vê đâu.
Đêm đã khuya rồi.
Trên đường cũng không còn người đi nữa.
Tô Yên hơi đói bụng, Trong buổi Tiệc hàu như cô không có ãn gì cả.
Thoáng nhìn Thấy quán đõ nướng ven đường, Tô Yên ngồi xuống chọn vài món nướng, gọi Thêm mỘT chai bia.
MỘT cơn gió lạnh Thối Tới, Tô Yên khịt khịt mũi, nếu đế người khác biết được con gái nuôi của nhà họ Lý lại đi thang lang ân khuya ớ quán đõ nướng ven đường, chí e là sẽ khiến họ ngạc nhiên đến nố mât mất.
Tô Yên cũng không muốn đế bán thân mình bị ràng buộc bời danh phận con gái nuôi cúa nhà họ Lý, cố vẵn muốn làm một Tô Yên như lúc ban đáu hơn.
Cố ãn đõ nướng, uống bia, một mình yên âng ớ đó, thính thoáng nhìn vài người qua đường.
Kiếu cách thư thái như thế này mới là cuộc sống của cô.

Nhấn Mở Bình Luận