Vừa nghe tới núi Đào Hoa, Tô Yên lại thấy hơi nhụt chí.
Từ công ty qua tới đó mất gần bốn mươi cây số, đi và về là mất tầm khoảng ba, bốn tiếng
rồi.
Đường lên núi lại gồ ghề, nói không chừng không kịp về trước lúc tan sở.
Nhưng mà này đang là trong giờ làm việc, Tô Yên cũng không nở từ chối.
Lưu Hạo nói: "Lái xe của công ty đi."
"Được." Tô Yên đáp: "Tôi sắp xếp một chút sẽ đi ngay."
Tô Yên vào nhà vệ sinh xong, lúc này mới đi xuống chỗ bãi đậu xe.
Cô lo mình sẽ không trở về kịp trước lúc tan làm mới gọi điện thoại cho An Hinh trước: "Hinh Hinh, mình có chút chuyện phải lên núi một chuyến, buổi tối sớm cậu giúp mình tới nhà trẻ đón Tiểu Vũ nhé"
"Tiểu Vũ? Là ai?" An Hinh vẫn còn chưa biết chuyện Tô Yên nhận nuôi Hạ Vũ Mặc.
"Khi nào về mình sẽ nói cụ thể với cậu sau, địa chỉ của nhà trẻ mình sẽ gửi vào điện thoại cậu, nhớ đi đón nha." Tô Yên gửi địa chỉ xong xuôi, lúc này mới lái xe đi tới núi Đào Hoa.
Vừa lái xe ra khỏi công ty, sắc trời lúc nãy còn chói chang kia hiện tại đã phủ xám đen, xem ra là sắp đổ mưa rồi.
Tô Yên lái xe ra khỏi trung tâm thành phố, chạy thẳng về phía núi Đào Hoa.
Cũng không lâu sau đó, trời thật sự đã đổ mưa.
Càng lên núi thì trời mưa càng lớn, hơn nữa đường đi lại không dễ đi chút nào, có đoạn đường còn đang xây dở.
Đường núi lượn lờ hơi nước, tầm nhìn cũng bị hạn chế. Lúc này chỉ mới hai giờ chiều nhưng lại cứ như là sắp tới rồi vậy.
Tô Yên giảm tốc độ, lái xe rất chậm. Bánh xe trơn trượt mấy lần, lòng bàn tay của cô đổ đầy mồ hôi lạnh.
Tô Yên lên tới đỉnh núi Đào Hoa thì đã sắp bốn giờ chiều rồi, trời vẫn còn đang mưa.
Tô Yên che dù, tay cầm bản thiết kế phác thảo đi tìm chỗ ở của thầy Viên.
Thầy Viên này là người thích thanh tịnh, không thích phố xá sầm uất. Ngược lại, ông ta rất thích ở những nơi yên tĩnh như trên núi thế này.
Trên núi này không có mấy hộ nhà, sau khi đi thăm dò, Tô Yên mới biết được chỗ của thầy Viên.
Cô dừng lại trước của một toà viện nhỏ, gõ cửa hỏi: "Có ai ở đây không?"
Hỏi xong, cô nghe được có tiếng bước chân đang đi gần tới cửa, sau đó cánh cửa được mở
ra.
"Xin chào, tôi là người của tập đoàn Lục..."
Tô Yên nhìn thấy người đứng trước mặt mình, lập tức chuyển sang kinh ngạc: Lục Cận Phong, sao anh lại ở đây?"
"Đón khách." Lục Cận Phong thoáng nhìn thấy Tô Yên đã ướt gần nửa người, ánh mắt lại trầm xuống nói: "Vào đi."
"Ồ." Mặc dù cảm thấy rất bất ngờ khi gặp người này ở đây, nhưng mà Tô Yên vẫn không có quên mục đích chính của mình.
"Đây là nhà thầy Viên đúng chứ?"
"Ừ." Lục Cận Phong đi vào trong, đáp gọn.
Từ bên trong, có một ông cụ tầm sáu bảy chục tuổi, đầu tóc trắng xóa đi ra ngoài nói: "Tiểu Phong à, là ai tới vậy?"
Tiểu Phong?
Là đang gọi Lục Cận Phong đó ư?
Tô Yên nhìn về phía Lục Cận Phong, người này và thầy Viên có quen nhau sao?
Hình như đây không chỉ đơn thuần là có quen nhau, gọi tên Tiểu Phong thân mật như vậy, chứng tỏ mối quan hệ không hề bình thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!